"Ách ~~ ngươi không sao chứ?"
An Nhiên chống tay ngồi dậy, trong mắt y tá mới chậm rãi tụ lại ánh sáng, ngưng tụ ở trêи cổ An Nhiên, sau đó quơ quơ thân mình, trêи mặt xuất hiện một chút do dự cùng giãy giụa, tiếp theo lại như không có gì, trực tiếp đem một lọ thuốc nước ở trong tay, treo lên cây truyền nước ở mép giường của An Nhiên.
Sau đó y tá này càng kỳ quái hơn, nàng không nói một câu, cũng không truyền nước cho An Nhiên, chỉ chậm rãi, chậm rãi, quay người, giống như một bộ phim không tiếng động chiếu những pha quay chậm, bước qua chỗ khe hở của màn bị kéo ra chậm rì rì lung lay đi ra ngoài.
Y tá này khẳng định là sinh bệnh nặng!
An Nhiên ngồi trêи giường, ninh mày, trong lòng có chút cảm giác không thoải mái, vì sao người y tá này bị bệnh nghiêm trọng như vậy mà không có một bác sĩ hay y tá nào nhìn ra được? Còn bắt người mang bệnh đi làm, vạn nhất lấy cho sản phụ hay trẻ con thì làm sao bây giờ?
Nghĩ như vậy, An Nhiên mặc kệ như thế nào phải rời giường nhìn xem y tá kia treo lọ thuốc gì cho mình, nàng không thể tùy tiện truyền nước bằng không đến khi hài tử của nàng từ khoa sơ sinh về nàng làm sao cho con gái bυ" sữa được?
Vì thế nàng gian nan xuống giường, vết khâu miệng vết thương bị động đau đến nhe răng trợn mắt, nàng khom lưng, dùng tay chống đầu giường, hít thở thật sâu hổn hển mấy hơi, lúc này mới đứng thẳng được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/1528399/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.