Linh hồn là một thứ gì đó rất ảo diệu huyền bí. Có rất ít người ngay từ ban đầu có thể thức tỉnh linh hồn và tu luyện linh hồn. Người tu linh khí đến một đẳng cấp nhất định mới có thể tu luyện linh hồn. Mà người có thể khí hồn kiêm tu càng hiếm có.
Cho dù tu luyện giả đi theo con đường nào, tu linh khí hay linh hồn thì đến một đẳng cấp nào đó cần phải ngộ đạo thì linh hồn mới là thứ mà con người chủ tu.
Đẳng cấp linh hồn của Tiêu Lạc bằng với đẳng cấp linh khí, đều đạt đến tiên cấp, tương đương với cấp tám của thế giới này.
Linh hồn của cậu đã có thể phóng ra và tác động đến tự nhiên nhưng phạm vi tác động thì không lớn, cũng chỉ có thể điều khiển những vật nhẹ như hòn đá hay lá cây, hoa cỏ.
Mà những thứ không hề có lực sát thương này phải đợi đến khi nào cậu tu luyện thành công hai mươi bốn thức ném ám khí, không còn giới hạn về số lượng ám khí nữa, khi ấy một cơn mưa hoa thổi qua, người liền tan nát.
Không cần động thủ động cước, nhàn ơi là nhàn.
Bây giờ cậu vẫn phải trầy trụa với đám hạt đậu này.
Trước mắt ném hạt đậu, sau đó vừa dùng kiếm chính diện đánh tang thi vừa điều khiển hạt đậu tiêu diệt những tang thi khác.
Kiếm dễ dùng hơn ám khí, tuy đi kiếm cũng cần sự khéo léo, tinh xảo nhưng không đạt đến độ phải tính toán tỉ mỉ từng phương vị, khoảng cách, thậm chí cả chiều gió như khi phóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-dien-vien/899355/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.