“Mảnh đất hoang ở cuối thôn kéo dài tận dưới chân núi vẫn còn, vì thôn dân không ai dám ở gần núi vì sợ ban đêm thú dữ xông vào nhà.”
“Diện tích rất rộng, đệ muốn mua hết sao, còn về ruộng nước 5 mẫu thì còn nhiều, trung thượng đẳng đều có, vừa hay ca ta cũng có 10 mẫu ruộng thượng đẳng ở dưới chân núi cũng vừa hay có thể bán cho đệ 5 mẫu, coi như thành lập giao tình của hai chúng ta, sau này đệ ở trong thôn cũng thoải mái một chút.”
“Hiện tại đệ muốn đi coi sao, ta dẫn đệ đi xem luôn, nếu đệ cần gấp thì xong sớm xây nhà lên sớm, cũng tiện hơn.”
Vài ba câu đã tóm gọm vấn đề, làm trong lòng Mãn Hề vui sướng như điên mà con mắt lóe ánh sáng.
“Vậy quá tốt rồi, thật sự cảm tạ Trần ca, chúng ta đi thôi.” Nói xong Kim Kính cười thấy răng không thấy mắt đâu, đứng dậy làm tư thế thỉnh đi.
Kim Mãn Hề thấy thế nuốt xuống miếng bánh trong miệng, uống 1 hớp trà nhỏ cũng đứng lên luôn.
Trần lão thấy 2 người vội vàng cũng đứng lên nói: “ Lão bà tôi dẫn Kính đệ với tiểu Hề đi xem chút, bà ở nhà nấu cơm thêm luôn phần 2 người.”
Nói xong quay sang nhìn Kim Kính nói: “ Giờ cũng không còn sớm, coi xong cũng đến trưa ở lại ăn miếng cơm rồi về nha Kính đệ.”
“Cảm ơn Trần ca, nhưng để hôm khác để đệ dẫn luôn nương tử cùng con trai của đệ đến cọ cơm nhà ca nha, xíu nữa để đệ về ăn cơm với nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-den-roi-lam-ruong-thoi/4133985/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.