"Quả nhiên tai họa di ngàn năm!"
"Em nói gì hả nắm lùn."
"Không gì."
"Coi như nhóc thức thời."
"Sao vừa lòng với quà của em?" Cố Quân cong môi hỏi.
"Rất tốt. Mà sao em lại biết nhóc này mà mang về?"
"Bí mật. "
"Thấy ghét!"
"..."
Cố Nguyệt sau một hồi lăn lộn bán manh với em trai cũng không chiếm được đáp án thì bực bội lúc này còn thấy Lâm Thiên càng bực bội xả cho hắn một tăng.
"Nhóc con đứng xê ra ngoài. Đừng có đứng gần bảo bối của tôi như vậy. "
"Em chào chị." ^_^||
"Hừ sao lại lễ phép quá vậy? Không phải lúc đánh đập chửi bới bảo bối tôi rất oai sao?"😬😬😬😬
"Ách. Lúc trước là em ngu ngốc xin chị thứ lỗi cho em." ^_^||
Cố Quân lặng lẽ kéo áo chị mình sao đó nhìn Lâm Thiên nói
"Cậu về Lâm gia đi."
"Cậu, ghét tôi sao?" 😞😞😞
"Gia đình cậu lo lắng. "
"..."😞😞😞
Cố Quân nhìn người trước mắt bất dắc dĩ nói.
"Mai gặp. "
"A! Mai, mai gặp!" *^O^*
Đây gọi là thần kỹ sao? Một giây sống lại? Cố Nguyệt nghĩ.
Lâm Thiên quay về Lâm gia trong lòng thầm buồn bực. Chuyện tình yêu của hắn và Cố Quân (ảo tưởng sức mạnh quá rồi người ta có thích ông đâu!) hình như sẽ vô cùng trắc trở khi gặp bà mẹ chồng khó ở (bà mẹ chồng khó ở Cố Nguyệt: DM chị đây vô cùng dễ thương!) và vô số tiểu tam (Ngọc Vân: sao tôi nằm mà cũng trúng đạn?).
Tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-den-khong-dang-so-dang-so-hon-la-nguoi-gap-phai-bach-lien-hoa/4570870/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.