Sau cùng dưới sự thương lượng và nói năng mềm mỏng của Trương Thư Hạc, cũng hứa hẹn chỉ xuống núi ba canh giờ, Kim Trảm Nguyên mới đầy mặt không muốn, cố mà không nói gì nữa, hóa thành bản thể chở Trương Thư Hạc xuống dưới chân núi.
Mà kim điêu thì bị để lại trên núi, tuyệt không phải sợ có người trộm cướp, chẳng qua Trương Thư Hạc có trồng chút linh thảo lâu năm trong sân giữ lại vào thu ủ rượu, nếu bị dã thú trong núi đào bới hất tung thì quá lãng phí tâm huyết.
Hắc báo từ sau khi đại chiến tà đằng, mê man ba năm, lần nữa tỉnh lại, năng lực của nó thế nào Trương Thư Hạc cũng không cách nào hiểu thấu, chí ít trên tốc độ nhanh hơn trước đây rất nhiều, lộ trình mà kim điêu qua lại mất một ngày, dưới chân nó bất quá chỉ nửa giờ, nhanh đến mức gần như là chớp mắt.
Đại khái là do sống trên núi thanh mát thời gian lâu, Trương Thư Hạc vậy mà có chút không quen sóng nhiệt và sự phồn hoa trong thành thị, thời gian 50 năm bảo ngắn không ngắn, đối với nhân loại mới thay lại máu mà nói, cũng không phải quá dài, nhưng phát triển lại biến chuyển từng ngày.
Khi hắc báo chở Trương Thư Hạc đến một căn tứ hợp viện nơi đoạn đường trung tâm thành thị, liền ngừng lại ở một góc không người. Hắc báo đương nhiên đã sớm biết được nơi ở của Ngụy lão đầu và Lưu Hải từ trong miệng kim điêu, địa điểm tuyệt đối sẽ không sai.
Trương Thư Hạc nhảy xuống từ trên lưng hắc báo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chuong-thuong-that-tinh/1340161/quyen-1-chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.