Ánh mắt Trương Thư Hạc lạnh lùng nhìn về phía tà đằng, miệng không khỏi khẽ hừ một tiếng, sau đó mười ngón búng mấy lần, chợt thấy mười mấy món đồ phá không rơi xuống phụ cận tà đằng. Vào lúc này, tà đằng liên kích mấy đợt rốt cục đã phá được phù trận, đang muốn chui xuống dưới đất hội hợp với bản thể, nhưng lại đột nhiên cảm nhận thấy có thứ gì đó phóng tới, món đồ cực nhỏ đối với nó gần như không tạo thành được thương tổn, ngay khi nó do dự hạ quyết định cố chống, chợt thấy mười mấy món đồ đó đột nhiên liên tục phát ra thanh âm “crack crack crack” tương tự vỏ bị vỡ.
Tiếp theo liền thấy mười mấy món đồ đó đột nhiên như phá vỏ mà ra, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được, trong nháy mắt mọc ra một vùng cành cây cứng cỏi, sau đó gắt gao quấn lấy tà đằng sắp sửa chạy đi kia vào trong, những cành cây đó như mọc mãi không đến cuối cùng, không ngừng đan xen nhau, hình thành lồng giam rắn chắc nhất, có thể nói là lấy lực lượng như tằm ăn lên giữ chặt tà đằng trên không trung.
Nhắc tới hạt đào, đã xem như là bảo bối ép đáy hòm của Trương Thư Hạc, mỗi lần ăn xong một trái ngọc đào, y đều sẽ rửa sạch hạt đào bỏ vào một chỗ dễ lấy trong không gian, để lại dùng vào thời khắc mấu chốt, hơn nữa không đến vạn bất đắc dĩ không thể dùng, dù sao số lượng hạt đào có hạn.
Nhắc tới ngọc đào trong tay toàn thân là bảo, chỉ mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chuong-thuong-that-tinh/1340155/quyen-1-chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.