Trương Thư Hạc dùng muôi múc chút nước canh lắc lắc, đưa vào trong miệng, chỉ cảm thấy mùi thịt thơm nức, hiển nhiên đã hầm vừa tới. Trương Thư Hạc sau khi chăm chú lật lật mấy miếng xương thịt bò lớn trong nồi, lấy ra một ống gỗ đào từ không gian.
Là một cái ống bằng gỗ đào cực kỳ đơn sơ, được làm từ một nhánh gỗ đào khô to bằng cánh tay, sau khi cạo sạch vỏ ngoài, khoét phần thừa bên trong ra, một ống gỗ đơn giản liền thành hình, sau đó dùng đồ mài nhẵn phần gờ bên miệng là có thể dùng.
Bên ngoài ống gỗ đào còn dùng dao khắc mấy đạo phù, bên trên có một nắp gỗ đào, trên nắp cũng có khắc phù, phù này trong sách đạo gia là phù chú rất thông thường, bình thường dùng để bảo tồn vật phẩm, không để linh khí tiết ra ngoài.
Trương Thư Hạc mở nắp ra, sau đó hơi nghiêng xuống, đổ ra khoảng chừng một giọt nước dịch hơi dính màu trắng sữa lên muôi, kế đó cẩn thận đậy lại nắp gỗ đào, sau đó đưa muôi vào nồi khuấy, chỉ chốc lát sau, hương vị vốn thơm nức mũi, lại nâng cao hơn một bậc. Trương Thư Hạc lại nếm thử nước canh, thực sự là tươi thơm mỹ vị, gần như không thể đem ra so sánh với vị thịt canh trước đây, nếu nói thịt trước đây là thượng phẩm, vậy thịt được thêm giọt chất lỏng trong suốt kia thì có nửa phần tiên phẩm. Đợi sau khi giọt chất lỏng trong suốt kia triệt để thấm vào thịt, Trương Thư Hạc mới tắt lửa, chuẩn bị múc thịt từ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chuong-thuong-that-tinh/1340104/quyen-1-chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.