Trương Thư Hạc cầm mấy viên châu đỏ trong tay nhìn thoáng qua, kế đó lại nhìn về phía hắc báo đang rung rung vành tai trên mặt đất, suy nghĩ chuyển nghìn hồi, nghĩ có lẽ những châu đỏ này là do hắc báo mang tới.
Y không biết mình từ khi bắt đầu luyện hóa đến hiện tại đã qua mấy ngày, ngay từ đầu y còn có thể nhớ khôi phục ý thức lấy chút thức ăn ra, nhưng đợi khi luyện hóa đến thời khắc mấu chốt, từng sóng linh khí không ngừng cọ rửa tứ chi trăm hài trong thân thể, căn bản không có thời gian lo lắng bên này.
Từ trước đến giờ hắc báo phun ra kim diễm luôn trực tiếp ăn sạch châu đỏ, vì sao lần này lại ngậm đến để bên cạnh mình? Trương Thư Hạc dựa vào ánh trăng nhìn châu đỏ trên sô pha, có vẻ không phải chỉ mười viên tám viên, nếu dùng chậu rửa mặt chứa, đại khái cũng có hơn nửa chậu, như thế này gần như phải giết hơn một nghìn con tang thi mới có thể lấy được.
Trương Thư Hạc có sự khó hiểu trong nháy mắt, bởi vì y không biết động cơ mà hắc báo để châu đỏ là gì, nếu chỉ là giữ lại để bản thân ăn, nó căn bản sẽ không chất đến chỗ cách y gần nhất. Thẳng đến khi hắc báo rung rung vành tai đứng lên từ trên mặt đất, làm động tác tiếp theo, Trương Thư Hạc mới bừng tỉnh hiểu ra.
Chỉ thấy nó vù một cái xông về phía sau sô pha, dùng miệng ngậm ra một chậu thép được rửa sáng choang giấu ở đó, sau đó xông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chuong-thuong-that-tinh/1340085/quyen-1-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.