Trương Thư Hạc ngồi xe lửa quay về thành S gần như phải cần năm ngày, mà dọc theo đường đi mỗi khi đến một thành trấn, y đều sẽ xuống xe ở tạm vài ngày, ngoại trừ tắm rửa thay quần áo nghỉ ngơi, thì đi lại nghe ngóng trong thành trấn, cũng thu mua lượng lớn đặc sản địa phương với lương thực thịt gạo no bụng.
Trước mạt thế chỉ cần có tiền, có thể chọn gạo thịt phẩm chất tốt nhất để mua dự trữ, thế nhưng sau khi tới mạt thế, thì hoàn toàn không thể tùy tâm lựa chọn lương thực, ngay cả thức ăn nhanh, thức ăn vặt cũng có thể sẽ không được ăn, bởi vì trong một hai tháng mạt thế bùng nổ, một số siêu thị to to nhỏ nhỏ đã sớm bị người vào cướp sạch thức ăn, trong mấy ngày bị cướp đoạt ngay cả một túi thực phẩm nhỏ cũng không giữ lại được.
Hơn nữa, không chỉ cư dân địa phương tranh mua, chính phủ quốc gia cũng trắng trợn thu mua lương thực, chẳng qua một bên ở ngoài sáng, một bên ở trong tối, lương thực với hết thảy đồ ăn sẽ bị người lấy sạch cướp sạch trong thời gian cực ngắn, tuy rằng Trương Thư Hạc có thể thừa dịp loạn cướp thức ăn theo, thế nhưng nguy hiểm cũng đồng dạng tồn tại với thu hoạch, y vừa không thể bảo chứng những thứ cướp được đều là đồ y cần, cũng không thể bảo chứng được có thể toàn thân trở ra dưới sự vây công của hoạt tử nhân mà không xảy ra bất cứ chuyện ngoài ý muốn nào.
Dưới loại tình huống biết rõ như vậy, y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chuong-thuong-that-tinh/1340065/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.