Mộ Ngôn thất bại thảm hại quay đầu đi. Cái này không bật lại được.
Đột nhiên trong không gian vang lên tiếng rột rột.
Mộ Ngôn chớp mắt, từ chối thừa nhận tiếng động này phát ra từ bụng mình. Cậu ngó đông ngó tây nói: "Hình như trong phòng này có chuột, con đi nhìn xem kẻo nó làm phiền giấc ngủ của cha..."
Mộ Đình Phong bất đắc dĩ lắc đầu. Nếu đứa nhỏ xấu hổ thì người làm cha này không thể ngó lơ được, đưa cho cậu một cái bậc thang: "Ta đói bụng rồi, trong không gian của con có thứ gì ăn được không."
Mộ Ngôn cười ngốc ngốc, hiểu rõ cha đang giải vây cho mình, cậu lập tức nói: "trước đây lúc mới có không gian, con gom góp thức ăn hơi nhiều, vốn để dành sau này không phải đi chợ nấu ăn. Không ngờ trùng hợp mạt thế lại tới. Cha muốn ăn bao nhiêu cũng có."
Mộ Đình Phong cười: "Ta không phải đại bao tử, một ít thức ăn nóng là được."
Mộ Ngôn đem ra ba món, súp khoai mỡ nấu tôm, thịt kho tàu và bò cuộn nấm kim châm om, lại thêm hai chén cơm trắng. Thức ăn trên bàn vẫn còn nóng hổi như vừa mới nấu, khói cùng mùi hương thức ăn bốc lên thơm nùng. Bụng của Mộ Ngôn réo càng dữ dội.
Cả ngày hôm nay vận động hơi nhiều, một cái bánh mì và hai cây xúc xích làm sao đủ no được. Cậu tin chắc Mộ Đình Phong cũng giống như cậu, vì lúc nảy thấy y ăn rất ít.
Môt bàn mỹ thực, ít món nhưng hấp dẫn vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chiem-huu/2891312/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.