Thành G gần như là một tòa thành chết. Chỉ mới đứng ở ngoài mà đã nghe thấy tiếng gầm gừ của tang thi, có thể tưởng tượng ra số lượng tang thi ở đây lớn đến mức nào. Với tình cảnh này, thành G còn người sống sót được chính là kì tích.
Hai chiếc việt dã băng băng chạy trên đường cao tốc tiến vào thành G. Mộ Ngôn thường trực mở ra linh thức theo dõi tình huống xung quanh. Hiện tại linh thức cậu đã mở rộng ra với bán kính một năm mươi mét vuông, một phạm vi bao trùm khá rộng.
Càng gần tới thành G, tiếng gầm gừ càng rõ, như một khúc nhạc tử vong vang lên giữa bầu trời u ám khiến con người ta sởn gai ốc.
"Ca, giữ tay lái chắc vào nhé, đừng sợ hãi." Mộ Ngôn giảo hoạt cười trêu Mộ Hàn.
"Sợ hãi cái đầu em. Anh phải cho em đứng trước Phong băng vũ khúc của anh một lần để em lĩnh hội được thế nào là sợ hãi." Mộ Hàn giảo hoạt đáp lại.
Mộ Ngôn rụt rụt cổ e ngại. Phong, băng là hai hệ dị năng mà Mộ Hàn sở hữu. Nếu hai thứ này kết hợp lại với nhau, bén nhọn của băng phóng đi với tốc độ của gió, có thể ngay lập tức tiễn cưng về với ông bà ngay, chứ trở tay làm sao mà kịp.
Mộ Ngôn bất giác nhìn sang bên, hai mắt híp lại, nhếch mép: "Tới lúc đó em sẽ nấp sau lưng cha, xem anh làm thế nào."
Mộ Hàn: "...." nghẹn. Xem anh làm thế nào? Xem anh tấu hề ý mà, chứ ai dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chiem-huu/2891301/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.