Bởi vì mùi người bị tường nhà ngăn cách, nên một lúc sau tang thi không còn công kích cửa vào nữa, nhưng vẫn lảng vảng gần đó không chịu đi, số lượng vẫn rất nhiều.
Tạm thời an toàn, mấy người Mộ Nhân thở phào một hơi, ngồi phịch xuống đất. Mặc dù mỗi người đều tới cực hạn nhưng thần sắc người nào người nấy đều rất phấn khích.
Trong số tám người, Thanh Y là chật vật nhất. Do cô là phụ nữ, sức lực yếu hơn nam nhân một chút, nhưng không thể phủ nhận cô rất kiên cường, có thể chịu đựng được tới tận bây giờ.
Lúc này bụng của Mộ Lễ kêu lên ọt ọt. Mộ Lễ xấu hổ gãi đầu, cười ngượng nói: "ha ha, sức ăn của tôi lớn, tôi rất dễ đói bụng."
Mộ Hàn xem đồng hồ, thông báo: " Đã 12 giờ hơn, cha, tiếp theo làm thế nào đây."
Mộ Đình Phong nói: "Tạm thời nghỉ trưa ở đây, chiều lại tiếp tục huấn luyện."
Mộ Hàn bất đắc dĩ nói: "Nhưng chúng ta ăn trưa bằng cách nào a, Ba lô cùng toàn bộ thức ăn nước uống đều để trong xe hết cả rồi. nếu không ăn trưa thì chiều không huấn luyện nổi."
Mộ Đình Phong: "Kiểm tra xem trong nhà này còn lương thực dự trữ không?"
Mộ Hàn ứng tiếng, rồi cùng Mộ Nhân chạy xuống tầng kiểm tra, một hồi sau lên lại, báo cáo: "Chỉ còn gạo, những thứ khác đều hỏng."
Mộ Đình Phong: "nguồn nước thế nào?"
Mộ Nhân: "Tiên sinh, nước chưa bị ngắt, không bị ô nhiễm."
Mộ Ngôn như con cún cụp tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chiem-huu/2891297/chuong-22.html