Mẹ Ân ôm chầm lấy cô, nước mắt tích tụ bao lâu không nhịn được nữa mà tuôn trào, giọng đầy ngẹn ngào:" Về là tốt, về là tốt rồi "
Cô thở dài vỗ lưng an ủi bà:" Mẹ đừng khóc nữa, không thôi xấu đi bây giờ "
Mẹ Ân bị cô chọc, trừng cô 1 cái cũng nín khóc hẳn lấy khăn lau nước mắt đi.
Mọi người trên lầu cũng đã xuống hết, nhìn thấy cô đầy vui mừng.
Nguyệt tỷ kéo tay cô, xoay cô 1 hồi khiến cô hoa hết cả mắt.
Cô vội giơ tay đầu hàng:" Được rồi, chị xoay nữa là hồi em xỉu luôn đó "
Nàng trừng cô:" Em có biết quyết định lúc đó của em nguy hiểm cỡ nào không hả? "
Cô uất ức biện minh:" Em có không gian mà "
Kiệt ca cốc lên đầu cô 1 cái, đồng ý với ý của Nguyệt tỷ:" Nguyệt nhi nói đúng, đồng ý là em có không gian nhưng mai mốt không được tự quyết như hôm đó nữa, em mà có chuyện gì mẹ nuôi sao mà sống nổi, bọn anh cũng ôm hối hận cả đời "
Cô xoa xoa chỗ bị cốc, uỷ khuất ik lặng bỉu môi, hừ, thứ thê khống không thể chấp.
Một bàn tay to lớn nhẹ nhàng xoa dùm cô, tuy Kiệt ca cốc không mạnh nhưng cũng khá đau sau khi hắn xoa cô bỗng thấy không đau nữa có chút luyến tiếc mà cọ cọ tay hắn.
Ái Muội chen ngang lên tiếng hỏi " E hèm, Miểu Miểu tên này là ai vậy? " Dám cướp Miểu Miểu của nàng, thật quá đáng.
Cô mới sực nhớ lại, sự hiện diện của hắn quả thật rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-xuyen-thu/1643283/chuong-14-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.