Không phải đã sớm biết Liêm là loại người thế nào sao?
Vì sao luôn ảo tưởng xa xôi lừa mình dối người chứ? Giây trước còn cảm động, giây tiếp theo đã hoàn toàn không biết nói gì luôn.
“Có thể thả lỏng một chút không? Anh ôm tôi chặt không thở nổi.” Thật ra là đau lắm luôn á.
“ Ồ.” Liêm đáng tiếc buông tay, muốn thò lại gần, hạ thân y đã nhịn không nổi mà biến hoá đến ngay cả Nhạc Tử Mặc cũng cảm giác được.
“……Thật đáng tiếc.” Liêm thập phần không cam lòng, oán hận buông tay ra, lại rất không muốn xích ra nhiều lắm, nắm một bàn tay Nhạc Tử Mặc cho đỡ thèm.
” Nếu có thể nhanh chóng sinh trứng ra thì tốt biết mấy……” Liêm nhỏ giọng nói thầm, cho nên mới nói, có đôi khi người thường ngày thành thật, một khi đã lưu manh sẽ lưu manh hơn bất kì kẻ nào.
Nhạc Tử Mặc ngoáy ngoáy lỗ tai, không dám tin lời mình mới nghe được: ” Anh nói cái gì?”
“Không!” Giống như học sinh tiểu học bị tóm, hoảng loạn không biết phải nói dối mọi người sao: ” Tôi, tôi muốn cùng em ở chung nhiều một chút. Đúng rồi, hôm nay tôi nghe mấy trùng nhân khác nói, em gieo trồng một ít thứ ăn được, em nếu có chuyện gì có thể kêu những trùng nhân kia giúp, em nên ở lại phòng ngủ, tốt nhất đừng đi ra ngoài.”
Cậu đã không biết mình nghe những lời này bao nhiêu lần rồi, Nhạc Tử Mặc cũng biết nói với cậu những điều này cũng là muốn tốt cho cậu.
“ Tôi biết nặng nhẹ, sẽ không đi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-trung-nhan-quat-khoi/932106/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.