Thời điểm Nhạc Tử Mặc tỉnh lại, cả người đều choáng váng, cảm thấy đệm mềm dưới thân, còn có tấm chăn nhung bằng lông cừu đắp trên người, cậu còn cho rằng mình đã trở về hiện đại.
Sau đó, khi nhìn đến nóc nhà màu vàng nâu, vách tường bằng đất trơ trụi, đồ dùng trong phòng ít đến thảm thương đã đem tất thảy suy nghĩ của cậu đánh trở về hiện thực.
Chỉ là, nơi này là nơi nào…
Cậu còn đang nghi hoặc giằng co, thời điểm nửa ngồi trên giường, một cỗ mùi gạo cực kỳ thơm đột nhiên bay vào mũi cậu, cảm giác đói bụng cồn cào khiến nước bọt cậu nhanh chóng tiết ra, trong bụng cũng nhanh chóng kêu lên òng ọc.
Lúc này, một người đàn ông trùng tộc lớn tuổi đi tới, thân hình ông ta cao lớn uy mãnh, cái đầu rất cao, trên mặt mang theo mỉm cười, trong con mắt không có chút nào là không hiển lộ vẻ khẩu phật tâm xà, đi theo phía sau ông là một người đàn ông trung niên, là một nhân loại. Nhân loại ấy không thấp, nhưng nếu đem so với trùng tộc kia thì lại giống như một người lùn, người đàn ông kia mặc rất ít quần áo, giống với những người cậu đã trông thấy trước đó, chỉ có phía dưới là quấn vải vóc, trên người đầy vết thương, cả người tản ra vẻ u ám. Ông ta hiện đang bưng một cái khay, trên khay là một bát cháo nóng hôi hổi.
Nhạc Tử Mặc trợn cả mắt lên, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm bát cháo, lần đầu tiên phát hiện, một bát cháo lại có thể mê người đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-trung-nhan-quat-khoi/242151/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.