Kì thật của nợ còn có tác dụng là hút của nợ khác đến :v 
    Nhìn quầy hàng bốc cháy thậm chí còn thoang thoảng mùi thịt khét, Tử Thần cùng Tử Thiên theo bản năng bịt mũi.  
 " Khét quá đi !!!" Tử Thiên không chịu nổi mùi khói nữa liền thu hồi lại ngọn lửa. 
 " Chính anh đốt còn kêu cái gì ?" Tử Thần nói. 
    Sau đó Tử Thần bước vào trong quầy hàng, rũ mắt nhìn 2 cái xác bị đốt đến không nhìn ra hình thù bất giác nhíu mày. Khoan đã, cháy đến như này rồi thì cái xác nào là của Trương Lan? Dù mới thức tỉnh không lâu nhưng tinh hạch trong đầu cô ta cũng tốt lắm đấy, hơn nữa hệ tinh thần cũng không phải cải trắng tùy tiện đi đâu cũng vớ được. 
   Giơ tay ra, băng trong lòng tay Tử Thần hợp lại thành hình dáng của một cây xiên dài. Đã không biết của ai thì phá hết đầu ra là được.  
    Lúc sau Tử Thiên vốn đang ngồi xổm hứng thú dào dạt nhìn Vu Ngân đang run như cày sấy trước mặt, người ta thì sợ đến suýt té đái mà anh còn vừa nhìn vừa cười được à? Cảm giác được tiếng bước chân, quay sang thấy Tử Thần bước ra, trên tay cầm tinh hạch màu băng lam, chắc là của 1 trong 3 người kia rồi. 
 " Anh đang làm cái gì vậy?" Nhìn bộ dáng của Vu ngân bị dọa tới mức kia, chẳng lẽ A Thiên ngứa tay hả? 
 " Tiểu Thần, ai đây vậy?" Tử Thiên đứng lên, chỉ tay vào Vu Ngân hỏi. 
" À, tên cậu ta là Vu Ngân, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-than/186213/chuong-6.html