" Huyền đại nhân ~" Huyền Hạo ôm một con gấu bông trên tay, mở cửa văn phòng. 
 " Ồ, về rồi à Tiểu Hạo ?" Người đàn ông khuôn mặt đã có nếp nhăn do lớn tuổi, đôi mắt đã hơi đục vào, mái tóc lấm tấm trắng nhưng lại đầy sự nam tính mỉm cười sau bàn làm việc. 
 " Diện kiến Huyền đại nhân." Tử Thiên quỳ một gối, thực hiện lễ nghi đối với trưởng bối. 
 Huyền đại nhân đứng dậy từ sau bàn làm việc, xoa đầu người đang quỳ gối trước mình. Bàn tay với những vết chai dịu dàng vuốt ve mái tóc đen bóng, ấm áp như người cha đối với con cái của mình. 
 " Lần sau gặp thì không cần làm vậy, chỉ cần làm lúc ở Nhà Chính thôi."  
 Tử Thiên ngẩng đầu cười với Huyền đại nhân, nụ cười thật lòng cùng với sự yêu mến và kính trọng chứ không phải nụ cười anh phô ra hàng ngày, đối với những người như bọn họ rất dễ dàng để có thể nhận biết được cảm xúc của người khác đối với mình, tình yêu của Tử Thiên đơn giản chỉ là yêu lại người yêu mình, hơn nữa các đại nhân vẫn luôn yêu thương bọn họ. 
 " Nhìn ngài thật không quen mắt chút nào cả." Tử Thiên dùng hai tay sờ sờ vuốt vuốt khuôn mặt có nếp nhăn tuổi tác kia, dù biết đó chỉ là mặt nạ nhưng anh không nghĩ ngài ấy sẽ gặp mình trong hình dáng này. 
" Đổi đi đổi lại nhiều quá phiền phức, ta để thế này luôn. Ngày thay một lần là được rồi, dù sao ở chỗ này không giống ở nhà, nếu là khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-than/1484711/chuong-33.html