" Ý cậu là sao?" Phỉ Tư hỏi. 
 " Giờ là lúc nào chứ, đã đến nước này cứu được người nào thì nhất định phải cứu, loài người không thể tuyệt chủng được! " 
 Tử Thiên nghe xong nét mặt hơi ngạc nhiên, nhưng rồi ngay sau đó, trước vẻ mặt nghiêm túc của Phỉ Tư, bật cười. 
 " Cậu cười cái gì vậy hả?" Phỉ Tư lúc này bắt đầu muốn giận điên rồi. 
 " Cười sự ngu ngốc của anh, các người có thật là lính đặc chủng không vậy?" Tử Thiên xốc lại tay để em trai nằm ở tư thế thoải mái nhất. 
 " A, đuổi tới rồi." Tử Thiên cười tươi nhìn về phía gian tế đang chạy về phía bọn họ. 
 " Xin hãy giúp tôi !!!!!" Tên đàn ông đó chân có vẻ đã sắp nhũn ra rồi, chạy nghiêng ngả như sắp ngã. 
 Đám người trước mặt này như cọng rơm cứu mạng cuối cùng của gã. 
 Khi còn ở căn cứ gã liều mạng tấn công Huyền đại nhân, nhưng đổi lại cho cánh tay cùng toàn bộ sức mạnh của hắn thì vị kia không một vết xước nhỏ, thậm chí còn trực tiếp giật văng cánh tay hắn ra khỏi thân thể. May mắn thay lại làm đứt sợi dây chuyền Huyền đại nhân luôn mang theo, hắn biết đó chính là Hồng Huyết, chỉ cần có nó gã có thể xưng vương, không cần nghe lệnh Tế Mi, những vị kia cũng không thể tấn công hắn ! 
Hắn bất chấp tất cả đem sợi dây đó chạy trốn, nhưng đám người kia lại luôn đuổi giết rất gần, dù hắn trốn ở đâu cũng tìm được. Hắn giết thêm vài người rồi quăng xác về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-than/1484706/chuong-28.html