"Thật ra chị không muốn Tiểu Ảnh biến mất, nhưng cứ tiếp tục như vậy lại không được... Chị nghĩ chỉ cần Tiểu Ảnh tạm thời không mất khống chế như vậy, sau này chị sẽ minh tưởng chăm chỉ, tranh thủ thời gian tăng cường tinh thần lực của mình, cố gắng bảo trì cân đối với Tiểu Ảnh là được rồi, thế nhưng..."
Giọng nói Ngữ Điệp có chút nghẹn ngào: "Thế nhưng Tiểu Ảnh không nghĩ như vậy, em ấy nói, sở dĩ em ấy tồn tại cũng bởi vì chị cần được bảo vệ, em ấy vì bảo vệ chị mà ra đời, không thể bởi vì sự hiện hữu của em ấy mà tổn thương chị. Hơn nữa, em ấy nói bây giờ chị đã không cần em ấy bảo vệ nữa rồi... Nhưng làm sao chị không cần em ấy chứ? Rõ ràng, rõ ràng trước kia đều tốt cả mà..."
Từng giọt nước mắt của Ngữ Điệp rơi xuống nắm tay đặt ở trên gối, cô đưa tay lau lau nước mắt, đợi cảm xúc bình phục một chút mới tiếp tục nghẹn ngào nói: "Chị không đồng ý, nhưng Tiểu Ảnh căn bản không nghe chị, tinh thần thể của em ấy mạnh hơn chị, có một lần chị đã mất đi ý thức, đợi sau khi tỉnh lại đã phát hiện Tiểu Ảnh không nói, mặc dù chị có thể cảm nhận được em ấy còn tồn tại, nhưng loại cảm giác này càng yếu dần theo thời gian, chị biết, Tiểu Ảnh đem tinh thần thể của mình đều cho chị..."
Nhìn Ngữ Điệp ở đằng kia khóc không thành tiếng, Hạ Y Huyên há to miệng, nhưng lại không biết nên nói cái gì.
Cô chỉ có thể đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-on-dao/1085479/chuong-706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.