Chương trước
Chương sau
Đại Hoàng rõ ràng phát hiện cảm xúc chủ nhân nhà mình không đúng, mặc dù nói phần lớn thời gian chủ nhân nhà nó chỉ có một vẻ mặt —— không lộ vẻ gì, nhưng bây giờ, nó biết rõ chủ nhân rất tức giận, hơn nữa là vô cùng tức giận.
Cho nên, nó cũng không dám hỏi thăm chuyện gì xảy ram chỉ âm thầm vận chuyển dị năng hệ phong, lần nữa tăng nhanh tốc độ.
【Không đi mỏ quặng, trở về căn cứ.】
Đại Hoàng lên tiếng, lập tức chuyển hướng.
Mạn Mạn ôm một khối tinh thạch ngoan ngoãn ở trong túi áo của Ôn Dao, cố gắng hấp thu năng lượng bên trong, Ôn Dao có thể cảm nhận được, bây giờ Mạn Mạn rất suy yếu, cần nghỉ ngơi gấp.
Tuy bản thân Mạn Mạn có năng lực chữa trị rất mạnh, nhưng trong nháy mắt nhận lấy công kích lôi điện mãnh liệt như thế, dù vậy thân thể cũng không chịu đựng nổi.
Lúc này Mạn Mạn còn nhỏ hơn bộ dáng bình thường một chút, vốn màu da xanh sẫm đã hoàn toàn mất đi, lộ ra dây leo mới có màu sắc xanh nhạt, nhìn có vẻ cực kỳ yếu ớt.
Vừa rồi trong mỏ quặng rất khó phát huy tay chân, hơn nữa dị năng hệ thủy của Ôn Dao chống lại hệ lôi thật có chút thiệt hại, cộng thêm sau lưng vua Zombie kia cũng không ít Zombie đẳng cấp cao, Ôn Dao cũng không có ý định đánh solo.
Chỉ có điều bây giờ Ôn Dao quả thật rất tức giận, không phải giận con vua Zombie kia lại còn sống, mà giận vì bản thân mình lần đầu tiên lại làm "Đào binh"!
Tuy tình huống đặc thù, nhưng Ôn Dao vẫn rất không thoải mái, Ôn Dao đang tự hỏi có phải gần đâu mình có chút lười biếng rồi hay không, Thor cho Ôn Dao công cụ huấn luyện tinh thần lực thú vị, có một thời gian ngắn Ôn Dao không dùng rồi, tuy mỗi ngày Ôn Dao vẫn minh tưởng.
Nhớ lại tình huống vừa rồi, Ôn Dao phát hiện mình chạy quá mức đơn gian, theo lý mà nói Tiểu Tiểu không có khả năng ngăn chặn đối phương thời gian dài như vậy, hơn nữa lúc vua Zombie phóng thích dị năng, Ôn Dao mơ hồ có thể cảm giác sóng năng lượng bên người nó có chút không ổn định.
Nhớ đến lần bạo tạc nổ tung kia bản thân phải nằm một thời gian dài như vậy, dù cho đối phương có đào thoát cũng tuyệt đối không có khả năng lông tóc không bị tổn thương, thân thể của nó có khả năng xảy ra vấn đề gì đó rồi.
Đã như vầy, như vậy có một số việc phải càng sớm càng tốt mới được!
Dưới sự gia trì của dị năng, tốc độ Đại Hoàng rất nhanh, chỉ nửa giờ đã về đến căn cứ.
Đại Hoàng trực tiếp từ trên không đáp xuống ký túc xa của Ôn Minh, Ôn Dao không để ý đến binh sĩ tiến lên, trầm mặt trực tiếp vọt thẳng vào tòa nhà, ngược lại làm cho hai binh sĩ canh gác càng thêm hoảng sợ.
Bọn hắn liếc nhau, trong lòng không khỏi nghi hoặc: có chuyện gì xảy ra rồi sao? Làm sao Dao Dao lại sốt ruột như vậy?

Trong văn phòng, Ôn Minh đang tại nghe cấp dưới báo cáo về làm mới một sân huấn luyện, mới nghe lời mở đầu, chợt nghe "Phanh" một tiếng vang lên, cửa đã bị mở ra rồi.
Ôn Minh nhíu mày, đang chuẩn bị quát lớn một tiếng, phát hiện người vào lại là Ôn Dao, điều này làm cho cậu vô cùng giật mình.
"Dao Dao? Sao em trở về rồi? Không phải em đi cùng chị họ Hạ ra ngoài sao? Xảy ra chuyện gì à?"
Liên tiếp hỏi ra mấy vấn đề không cần nghĩ ngợi, sau đó Ôn Minh mới phát hiện vẻ mặt em gái mình không đúng.
Cậu khoát khoát tay với người đang báo cáo, để hắn đi ra ngoài trước, sau khi cửa đóng lại, Ôn Minh đi đến bên người Ôn Dao, vừa lôi kéo Ôn Dao qua ngồi một bên ghế salon vừa hỏi: "Đến cùng xảy ra chuyện gì?"
"Anh, anh còn nhớ năm trước có con Zombie hệ lôi cấp bảy biết được tác dụng của tinh hạch và tinh thạch không?"
Ôn Minh cúi đầu suy nghĩ một chút, vẻ mặt chợt nhớ ra nói: "Con Zombie kia à, đương nhiên nhớ rõ, làm sao vậy?"
Tuy bây giờ Ôn Minh phải chịu trách nhiệm rất nhiều chuyện, nhưng đối với con Zombie hệ lôi kia, đương nhiên cậu khắc sâu ấn tượng rồi, nó là con Zombie biến dị cấp bảy duy nhất phát hiện trong nước đấy, khiến bọn họ hao tổn không ít Chiến Sĩ.
Càng quan trọng hơn là, đây chính là kẻ đầu sỏ làm hại em gái bị thương nặng như thế, cuối cùng làm cậu không thể không đi tìm Thor cầu xin giúp đỡ.
Lúc ấy nhìn thấy cả người Ôn Dao đều là máu, mất đi ý thức hoàn toàn, khi đó cậu bị dọa đến nỗi đầu óc đều trống rỗng, trong lòng càng vô cùng hối tiếc.
Thời điểm Ôn Dao gửi tin tức báo căn cứ Hoa Nam, cậu đang làm nhiệm vụ ở nơi khác, không biết chuyện này, chờ cậu biết được, cuộc chiến cũng đã xong.
Nếu Ôn Dao thực sự xảy ra chuyện, cậu sẽ không tha thứ cho bản thân, bởi vì lúc em ấy cần trợ giúp cậu đã không có mặt.
Bây giờ Ôn Dao lại nhắc đến con Zombie kia, chẳng lẽ có quan hệ với nó?
Nhớ đến lúc đó cũng không tìm được thi thể cùng tinh hạch của con Zombie cấp bảy kia, trong đầu Ôn Minh đã hiện ra một suy đoán không tốt cho lắm.
"Dao Dao, em sẽ không nói nó chưa chết vẫn còn sống đấy chứ? Hơn nữa còn lợi hại hơn hẳn trước kia? Hoặc là nói sắp có Zombie công thành rồi hả?"

Dưới cái nhìn soi mói của Ôn Minh, Ôn Dao từ từ gật đầu, sau đó mới nói phát hiện lần này của mình.
"Đáng chết!" Ôn Minh mắng một tiếng, sắc mặt nghiêm túc, đôi chân mày cũng cau tít lại.
Nếu chỉ không chết, thế thì còn dễ nói, đằng này bây giờ đối phương không chỉ không chết, còn chiếm một mỏ tinh thạch nhỏ, lại còn thành lập một vương quốc dưới lòng đất, bên người còn có một đám Zombie đẳng cấp cao!
Chuyện này đối với bọn họ mà nói không phải là một chuyện tốt!
Ôn Minh rất nhanh đưa ra quyết định, hắn thông báo với đoàn trường đoàn dị năng mới và vài đại đội trưởng, cùng Thích Huân và những quan viên quản lý khác mới nhậm chức không bao lâu, trực tiếp mở cuộc hội nghị tạm thời.
Nghe xong Ôn Minh giới thiệu sơ lược, toàn bộ phòng họp đều xôn xao cả lên, hoàn toàn không ngờ Zombie lại phát triển đến trình độ bây giờ, cái này sợ rằng không phải thành tinh rồi sao!
Đều tự xây dựng căn cứ cho mình rồi!
"Bây giờ còn mấy quân đoàn Zombie may mắn lọt lưới, không ngoại lệ đều rất khó đối phó, mà con Zombie hệ lôi này và căn cứ của nó không ở trong đó. Nói cách kahc1, nếu không phải Dao Dao lần này trùng hợp phát hiện được, khả năng một đoạn thời gian rất dài chúng ta sẽ không biết cách căn cứ chúng ta không xa, lại tồn tại một uy hiếp cực lớn như vậy. Cho nên, lần này chúng ta không thể ngồi trong nhà chờ đối phương lớn mạnh, phải chủ động xuất kích!"
Lời Ôn Minh nói khiến không ít người hưng phấn lên, bọn họ không khỏi bắt đầu bàn bạc:
"Cho nên chúng ta chuẩn bị đánh đến căn cứ Zombie rồi hả?"
"Trước đó vẫn là chờ Zombie đánh tới căn cứ, chúng ta bị động phòng ngự, năm nay lần đầu tiên chủ động xuất kích như vậy, xem ra căn cứ chúng ta vẫn là đầu tiên đấy!"
"Có điều dưới lòng đất có chút phiền phức nha!"
"Phiền cái gì! Cứ lén lút trộn vào mấy quả boom, trực tiếp cho nổ tung căn cứ quỷ quái ấy không phải tốt rồi sao? Chôn sống bọn chúng luôn!"
Thấy tất cả mọi người rất hưng phấn, Ôn Minh chờ bọn họ bàn bạc gần xong mới mở miệng tiếp tục nói: "Lần hành động này tôi tự mình dẫn đội, đợi lát nữa gọi một tên vài người ở lại, những người khác đóng quân ở căn cứ, bảo vệ an nguy căn cứ của chúng ta."
Nghe lần này Ôn Minh muốn đích thân dẫn đội, trong phòng họp có không ít người lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, khuôn mặt Thích Huân càng tràn đầy không đồng ý, hắn mở miệng cắt đứt lời Ôn Minh:
"Không được, quân chủ không thể chắn trước mọi nguy hiểm, trước kia cũng thôi đi, nhưng bây giờ ngài là người lãnh đạo tối cao nhất của một căn cứ lớn, sao có thể dấn thân mạo hiểm? Đến lúc đó xảy ra chuyện gì thì sao? Ngài có thấy căn cứ trưởng nhà ai tự mình đi ra ngoài làm nhiệm vụ hay không?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.