"Không cho phép lui! Đều không được lui! Đều xông lên cho tôi!! Đào binh gϊếŧ chết không tha!!" Người chỉ huy hướng đông nam dắt cuống họng lên gào thét, hắn rút đao đen bên người thân binh bên cạnh, bay thẳng đến chỗ một gã có ý đồ bỏ trốn! Máu tươi vẩy ra, đao xỏ xuyên qua thân thể, người nọ vùng vẫy hai cái, phịch một tiếng ngã xuống đất. "Thấy rõ chưa, đây là kết cục của đào binh!" Quan chỉ huy trừng mắt hung dữ quét mắt nhìn tất cả mọi người, đôi mắt đỏ tươi khiến tất cả mọi người bị ánh mắt hắn đảo qua đều cảm thấy sau lưng mát lạnh: "Phía sau của chúng ta đều là người nhà của chúng ta! Nếu như chúng ta rút lui, toàn bộ căn cứ cũng xong rồi! Các người hãy nghĩ đến người thân của mình, chúng ta kiên trí cố gắng đến tận bây giờ dễ dàng lắm sao? Chẳng lẽ các người muốn từ bỏ đơn giản như vậy?! Lại không nghĩ coi như các người có thể chạy, thì chạy được đến nơi nào? Còn có bao nhiêu nơi để cho chúng ta sinh tồn được hả? Là đàn ông hãy theo tôi xông lên! Gϊếŧ một đủ vốn, gϊếŧ hai được lời một!" Nhìn quan chỉ huy vẫn luôn tọa trấn phía sau xông lên tường vây, thân binh bên cạnh hắn cũng đỏ mắt xông tới theo. Lời nói của quan chỉ huy khơi dậy tâm huyết của mọi người. Đúng vậy, cho dù trốn thì có thể trốn đến nơi nào? Bọn hắn sinh sống ở chỗ này lâu như vậy, lại không phải lần đầu tiên đối mặt với Zombie triều, chỉ là lần này Zombie triều nhiều hơn một chút, làm sao có thể từ bỏ cho được?! Đè xuống sự sợ hãi trong đáy lòng, kéo lấy tấm thân mệt mỏi, tất cả mọi người một lần nữa xông lên, đến mấy cái chém mấy cái, nhất định không thể để Zombie tiến vào căn cứ! Dù cho quan chỉ huy khơi dậy ý chí chiến đấu của mọi người, nhưng thân thể mệt mỏi căn bản không sánh bằng bầy Zombie vĩnh viễn không biết mệt mỏi kia, mắt thấy đám người xông vào Zombie càng ngày càng nhiều, đồng bạn bên cạnh cũng ngã xuống từng người một... Đột nhiên, một trận cuồng phong gào thét, đột ngột nổi lên, xen lẫn cát đá đánh thẳng tới mọi người, đánh trúng mặt khiến người người đều đau đớn, thậm chí mắt cũng không mở ra nổi. "Các người nhìn xem! Đó là cái gì?!" Âm thanh kinh ngạc vang lên, tất cả mọi người híp híp mắt đón gió, phát hiện không biết lúc nào có một bóng dáng khổng lồ che ánh mặt trời khiến sắc trời trở nên tối hẳn đi, trên đỉnh đầu tụ tập không ít mây đen, cách đó không xa trên bầu trời xuất hiện một bóng dáng màu vàng, cộng thêm đôi cánh cực lớn, giống như thiên thần giáng lâm, dưới sắc trời lờ mờ dường như phát ra kim quang. Mà bên cạnh bóng dáng vàng rực kia, một vòi rồng kết nối trời và đất, không ngừng có Zombie bị cuốn vào trong vòi rồng, nếu không phải vòi rồng kia cách bọn hắn một đoạn, nói không chừng chính bọn hắn cũng bị cuốn vào. Coi như bây giờ, có không ít người có thân hình vô cùng gầy gò thiếu chút nữa cũng bị thổi bay.
Nhìn bóng dáng kia dướng như là thần mặt trời, quan chỉ huy híp híp mắt, đáy mắt hiện lên ánh sáng, hắn giơ lên vũ khí trong tay hô lớn: "Mọi người mau nhìn! Nhất định thần phái cứu tinh đến cứu vớt chúng ta đấy! Đó là thần sứ! Mọi người đừng từ bỏ, chúng ta nhất định sẽ thắng lợi!" Quan chỉ huy nói làm cho mọi người ngẩn người, nước N có không ít tôn giáo, rất nhiều người đều có tín ngưỡng của riêng mình, tận thế tiến đến, làm cho càng nhiều người bắt đầu thờ phụng tôn giáo hơn nữa, thậm chí một ít kẻ thống trị căn cứ cũng sẽ lợi dụng tôn giáo thống trị mọi người trong căn cứ, để bọn hắn càng thêm nghe lời. Nói như vậy cũng không làm cho mọi người hoài nghi, nếu không phải có thần, làm thế nào trong lúc bọn hắn tuyệt vọng nhất đột nhiên giáng lâm trợ giúp bọn hắn? Dị thú bọn hắn cũng gặp không ít, cũng chưa từng nhìn thấy lão hổ mọc cánh, huống chi màu sắc kia không phải màu vàng bình thường, là màu vàng kim óng ánh trên người cũng không có bao nhiêu đường vân màu đen, càng quan trọng hơn, những dị thú kia cũng không bao giờ chủ động tới cứu bọn hắn đâu! "Thật là thần sứ sao? Thần không bỏ rơi chúng ta?" "Nhất định là vậy! Chỉ có thần sứ mới có năng lực câu thông trời đất như thế này!" "Đúng vậy, nhất định là thần đã nghe được lời cầu xin của chúng ta nên mới đến cứu vớt chúng ta!" Cách nói thần sứ này làm cho tinh thần mọi người chấn động, dường như trong thân thể tuôn ra một nguồn sức mạnh mới, bọn hắn một lần nữa đánh về phía Zombie, bộc phát sức chiến đấu kinh người. Đại Hoàng căn bản không biết mình không hiểu thấu bị chụp mũ là 'Thần sứ', lần này nó cũng không nương tay, vừa ra tay liền xuất đại chiêu, đã hao hết gần một phần ba năng lượng. Bên trong vòi rồng không ngừng có lưỡi dao gió bắn ra từ trong đó, toàn bộ Zombie đều bị thế công đánh phá, phía đông nam mọi người nhận được giây phút thờ dốc ngắn ngủi. Mắt thấy bên dưới Zombie bình thường và Zombie cấp thấp đã bị nó tiêu diệt hơn phân nữa, Zombie cấp cao cũng bị nó trọng điểm chiếu cố, đôi cánh Đại Hoàng vung một cái, nghiêng thân thể xẹt qua đỉnh đầu đám người kia. Tầng mây dần dần tiêu tán, gió cũng nhỏ hơn, đứng trên tường vây nhìn xuống phía dưới, phát hiện vốn Zombie triều đen nghịt như sóng biển đã bị đánh cho tơi bời hoa lá, bị cắt thành vô số khối vụn, trên mặt đất chất đầy tàn khối thi thể Zombie, mùi hôi thối nồng đậm tràn ngập toàn bộ chiến trường, máu đen xâm nhập vào mặt đất, giống như địa ngục. Có người nhịn không được nôn một trận ở một bên, quan chỉ huy đè xuống sự nhộn nhạo trong đáy lòng, một cước đá văng Zombie bò lên, hét lớn: "Mọi người tỉnh lại đi! Thần sứ đã giúp chúng ta giải quyết đa phần Zombie rồi, thắng lợi nhất định thuộc về chúng ta!" Mà phía tây nam cũng diễn ra tràng cảnh như vậy, đột nhiên xuất hiện vòi rồng làm cho mọi người phấn chấn cả lên, cả đám hăng như đánh máu gà xông về phía trước, vốn tình hình chiến đấu đã thất bại lập tức thay đổi!
Nhìn hình ảnh phóng trên thủy tinh, khóe miệng Ôn Dao kéo ra, Đại Hoàng không chỉ đi hai nơi Ôn Dao nói, thậm chí còn chạy tới hướng tây nam cũng thả một trận gió, càng phóng thẳng đại chiêu, không nương tay chút nào! Đại Hoàng tiêu hao gần hết dị năng mới về đến bên người Ôn Dao, tuy nó không nhìn thấy xe bay, nhưng nó có thể cảm giác được vị trí của Ôn Dao. 【Chủ nhân, có phải ta làm rất tuyệt hay không?!】 Nhìn Đại Hoàng chính xác tìm được vị trí của mình cũng hướng về phía mình cầu khen ngợi, Ôn Dao thoáng chút im lặng, làm sao cứ cảm thấy giọng điệu này cứ như Tiểu Tiểu nhập vào rồi vậy? 【Ừm, rất tuyệt, há mồm.】 Ôn Dao quay cửa kính xe xuống, ném vào trong miệng Đại Hoàng một khối tinh thạch. Đại Hoàng vui sướng một ngụm nuốt tinh thạch vào, sau đó lè lưỡi liếm liếm. Quả nhiên, vị trí của mình không thể thay thế đấy nhé! Tuy tình hình chiến đấu bên dưới còn chưa chấm dứt, nhưng Ôn Dao không có ý định xem tiếp nữa, đã có Đại Hoàng trợ giúp trước đó, kết quả cuối cùng không cần nói cũng biết. Tuy Đại Hoàng tiêu diệt cơ bản đều là Zombie bình thường Zombie cùng một ít Zombie biến dị cấp thấp, nhưng như vậy cũng đủ rồi, Zombie cấp cao cũng không nhiều, căn cứ kia cũng không phải không có dị năng giả cấp năm, chỉ có điều bị những Zombie cấp cao kéo lại thôi, không thể trợ giúp cho bọn hắn, mới dẫn đến căn cứ thiếu chút nữa rơi vào tay giặc. 【Đi.】 Ôn Dao mang theo Đại Hoàng đi, sau một giờ trận Zombie công thành đã hoàn toàn kết thúc, con người bảo toàn được căn cứ của mình, đánh lùi được Zombie. Người sống sót bắt đầu quét dọn chiến trường, tất cả mọi người đều đang bàn luận về bóng dáng màu vàng đột nhiên xuất hiện kia, tất cả mọi người đều nói đó là sứ giả thần phái đến. Cho dù nơi khác không có Đại Hoàng trợ giúp cũng nghe được tin tức này, bọn hắn nhao nhao tìm người tìm hiểu, hỏi thăm tính chân thật và quá trình sự việc xảy ra. Mà trong phòng hợp trung tâm căn cứ, vẻ mặt căn cứ trưởng và vài người cao tầng đều quái dị nhìn tên quan chỉ huy phụ trách chiến trường Đông nam kia. "Thần sứ?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]