Bên trong một gian nhà trệt tương đối rộng rãi, có hơn ba mươi người bình thường co rúc ở chính giữa, mà bốn phía trong phòng có bảy tám binh sĩ đang đứng.
Có vài binh sĩ mặc quần áo mỏng manh, bờ môi đông lạnh đến tím tái, bọn họ đem áo giáp và quần áo của chính mình cho mấy đứa trẻ không lớn tuổi lắm ở đây mặc.
Bọn họ đã chống cự một ngày, mỗi người đều bụng đói kêu vang.
"Lúc nào mới có thể ra khỏi hầm trú ẩn dưới mặt đất đây..." Bên trong đám người bình thường có một người đàn ông trung niên nhỏ gầy lầm bầm một câu, hắn mịt mờ nhìn các binh sĩ phía trước, nhếch miệng: "Thật vô dụng..."
Thanh âm của hắn rất nhỏ, nhưng người chung quanh cũng nghe được, có người trừng mắt liếc hắn, còn có người giật giật y phục của hắn, để hắn bớt mở miệng.
Bọn hắn đã yên bình sinh sống ở căn cứ hơn một năm, cho dù Zombie công thành hay gặp phải chim biến dị, chuột biến dị tập kích, nhiều khi bọn hắn cũng không có bao nhiêu chuyện, bọn hắn được bảo hộ một phương, nhiều lắm chỉ cần hỗ trợ làm chút công tác hậu cần mà thôi.
Cho dù bởi vì năng lực, phần lớn thời gian chỉ có thể ăn lửng dạ, nhưng cuộc sống như vậy vẫn tốt hơn quá nhiều so với cục diện hỗn loạn tận thế sơ kì kia, bọn hắn quả thật không ngờ có một ngày căn cứ gặp phải chuyện đáng sợ như vậy.
Bầy kiến tuyết kia ùn ùn kéo đến ngập trời, nương theo bông tuyết đánh tới bọn hắn.
Chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-on-dao/1085385/chuong-612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.