Chương trước
Chương sau
Có người mang thai?!
Chợt nghe tin tức này, Ôn Dao cũng giật mình.
Từ lúc tận thế bộc phát cho đến bây giờ, đã sắp qua hai naă, ngoại trừ rất ít người mang thai trước tận thế may mắn sinh con, sau này không còn người mang thai.
Nguyên nhân rất nhiều, nhưng nguyên nhân trọng yếu nhất chính là thân thể của con người.
Ôn Dao từng nghe Thor nói qua về vấn đề tiến hóa, cũng biết một ngày nào đó con người thích ứng với thế giới mới thì khả năng sinh sản mới từ từ khôi phục, nhưng Ôn Dao thật không ngờ sẽ đến nhanh như vậy.
Sắc mặt Hạ Y Huyên đầy vui mừng, cô ngồi xuống bên cạnh Ôn Dao, không thể chờ đợi được giải thích cho Ôn Dao nghe: "Người mang thai chính là người ở khu bình thường, nhưng có một người anh họ là dị năng giả, chồng cô ấy... cũng không biết có phải chồng hay không, dù sao bây giờ tạm thời không có đăng ký kết hôn được, coi như vậy đi, chồng cô ấy làm việc ở nhà xưởng, cô ấy làm hộ công trong bệnh viện, sáng nay lúc làm việc đột nhiên ngất xỉu, kiểm tra thì phát hiện mang thai hai tuần rồi!"
Nói đến đây, Hạ Y Huyên nhịn không được cười khúc khích: "Em không biết đó thôi, lúc ấy bệnh viện lập tức báo tin này cho cao tầng căn cứ, sau đó người phụ nữ có thay trong phòng bệnh đột nhiên thấy một đám lãnh đạo đến, bác Tề cũng vứt bỏ việc trong tay đuổi đến, làm người nhà kia càng hoảng sợ thêm, còn cho rằng mình đã làm sai chuyện gì đây này!"
Ngược lại Ôn Dao có thể hiểu được sự khẩn thiết của những lãnh đạo cao tầng kia, mắt thấy nhân khẩu trong căn cứ càng ngày càng ít, lại không có trẻ sơ sinh chào đời, thế nên vấn đề sinh con này là tảng đá lớn đặt trong lòng bọn họ.
Bây giờ cuối cùng đã có người mang thai, không phải là chuyện lớn sao?
"Người phụ nữ có thai kia được chuyển thẳng đến phòng bệnh cao cấp nhất, cũng có không ít chuyên gia đến hội chẩn, giống như muốn biết vì sao cô ấy có thể mang thai, bây giờ đứa bé trong bụng của cô ấy chính là quả trứng vàng trong căn cứ đấy!"
Hạ Y Huyên cảm thán xong, lại tò mò hỏi: "Dao Dao, em nói đây có phải là do thể chất ngẫu nhiên của cô ấy hay chúng ta đã hoàn toàn thích ứng với tận thế rồi hay không, sau này thời gian dần qua phụ nữ có thai sẽ càng ngày càng nhiều? Nếu càng ngày càng nhiều thì tốt quá rồi, mỗi ngày căn cứ đều có người chết, nếu còn không tăng nhân khẩu... sớm muộn gì cũng có một ngày chết vinh quang."
"Không biết."
Tuy Thor nói lời thề son sắt, nhưng ai biết trên đường xảy ra biến cố gì?
Sắp đến năm mới lại xuất hiện người phụ nữ đầu tiên mang thai, toàn bộ căn cứ đều vui mừng hớn hở, đối với cao tầng căn cứ mà nói, đây là sự kiện vui mừng nhất trong khoảng thời gian này, đã có người đầu tiên, rất nhanh sẽ có người thứ hai, người thứ ba...

Dù cho cần mười tháng hoài thai mới có thể sinh ra, dù cho cần hơn mưới năm bồi dưỡng, nhưng chí ít đã có hy vọng rồi.
Rất nhanh, không bao lâu Ôn Dao lại nghe nói những căn cứ khác lần lượt truyền đến tin tức tốt, phụ nữ mang thai đều nhận được phụ cấp của căn cứ, chính sách mới lục tục ban bố, trong khoảng thời gian ngắn, địa vị phụ nữ ẩn ẩn cao lên không ít.
"Ai, tuy nói người mang thai rất nhiều, thật ra cả nước cộng lại cũng khoảng bảy tám chục người, chưa bằng số lẻ tổng nhân khẩu cả nước nữa."
Gần đây Hạ Y Huyên có không ít chuyện, mỗi ngày nghe được tin tức bên ngoài, sau đó trở về tám chuyện với em họ nhỏ.
Mà Ngữ Điệp được nghỉ đông cũng ngồi ở bên kia, một mình lật sách mượn trong thư viện, vừa dựng thẳng lấy lỗ tai nghe bát quái trong miệng Hạ Y Huyên.
"Nhưng có vẫn tốt hơn không có, ít nhất để chúng ta thấy được hi vọng. Hơn nữa gần đây căn cứ kiểm tra miễn phí thân thể cho giới nữ từ mười tám tuổi trở lên, không ít người đến kiểm tra đâu, thấy đãi ngộ của phụ nữ mang thai kia đều trông mà thèm đấy. Nhưng, qua kiểm tra này nha, đa phần giới nữ đều..."
Hạ Y Huyên tạm ngừng lời, cô nhớ ở đây còn có hai người vị thành niên, cũng cũng không thể nói quá chính xác rõ ràng, nên hàm hàm hồ hồ nói: "... thân thể đều không tốt lắm, không thích hợp mang thai."
Ôn Dao nhìn sang Hạ Y Huyên bên người, thấy ánh mắt cô có chút trốn tránh, trong lòng buồn cười, Ôn Dao lại không phải trẻ con chân chính, làm sao không hiểu ý đối phương.
Tuy người ở căn cứ chỉ cần cố gắng làm việc, đều có thể tự nuôi sống bản thân, nhưng cũng có người không chịu khổ nổi, rất nhiều phụ nữ đều tình nguyện phụ thuộc vào cường giả trong mắt các cô.
Cộng thêm bây giờ không có luật hôn nhân gì, căn cứ đối với các hành vi đó cũng chỉ mở một mắt nhắm một mắt, cho nên bầu không khí này càng lúc càng lớn.
Ôn Dao từ trong lời Hạ Y Huyên nghe nói anh mình nhiều lần bị người yêu thương nhung nhớ, diễm phúc sâu.
Đáng tiếc anh Ôn Dao là một đầu gỗ, thậm chí đá văng người đẹp ra, trong căn cứ nổi danh là người không hiểu phong tình, không gần nữ sắc, còn có người lan truyền anh Ôn Dao thật ra yêu thích đàn ông đấy, mà CP tự nhiên là bạn tốt của Ôn Minh —— Cố Minh Duệ.
Bởi vậy có thể thấy được, có thể có bảy tám chục người mang thai đã là chuyện không tồi rồi.

"Mà bây giờ nha, toàn bộ người mang thai đều là người bình thường, không có một dị năng giả, Dao Dao em nói có kỳ quái không? Theo lý thuyết địa vị phụ nữ có dị năng rất cao, cuộc sống của các cô rất tốt, thân thể tự nhiên cũng cường hơn người bình thường rất nhiều, nhưng lại không có một người mang thai. Căn cứ đã điều tra những người cha của thai nhi kia, phát hiện ba phần tư đều là người bình thường, còn lại một phần tư là dị năng giả, hơn nữa là dị năng giả cấp thấp, cao nhất chỉ là cấp ba trung kỳ mà thôi."
Hạ Y Huyên vừa nói vừa lắc đầu: "Chuyện này không phải kỳ thị dị năng giả đấy chứ, chẳng lẽ sau này tỷ lệ dị năng giả cấp cao mang thai thấp hơn dị năng giả cấp thấp à?"
Ôn Dao cảm thấy chuyện này không có gì kỳ quái, ở đại lục Ella, cường giả có thực lực càng mạnh càng khó có con nối dõi, cho dù là nhân loại hay là ma thú, cấp bậc càng cao thực lực càng mạnh lại càng khó khăn hơn.
Cái này chính là phép tắc.
"Càng là sinh vật cấp cao sinh sản con nối dõi càng gian nan, những cự điêu kia không phải cũng như thế sao?"
Ôn Dao khó có được nói một lời dài giải thích một câu, Hạ Y Huyên sững sờ.
Cô hiểu rõ ý của em họ, cũng có người đưa ra cách giải thích này, nhưng trước mắt còn chưa có căn cứ mà thôi.
"Đợi chút, mấy người chúng ta đều có dị năng, chẳng lẽ sau này không có đời sau rồi sao?!"
Hạ Y Huyên không thể tiếp nhận sự thật này, cô còn kỳ vọng lúc nào đó hai anh nhà mình lấy vợ sinh con, cho cô cháu trai nhỏ cháu gái nhỏ, bây giờ lại nói nguyện vọng này của cô không có khả năng thực hiện được sao?!
Thấy Hạ Y Huyên như thể bị sét đánh, khóe miệng Ôn Dao run rẩy: "Tuy khó khăn nhưng cũng không phải không thể, không phải nói bây giờ tuổi thọ con người có chỗ gia tăng sao?"
"Cũng đúng nha."
Cũng không thể nhớ hoài chuyện này, mọi người không có cách nghĩ gì, bây giờ có thể mang thai, tự nhiên vẫn có không ít người có đời sau, hy vọng có thể truyền thừa hương khói đấy.
Hạ Y Huyên thở phì phì miệng dưới: "Được rồi, đây cũng không phải chuyện chị quan tâm, thật ra chị muốn nói đến một chuyện khác. Dao Dao, em không biết, bởi vì có người có thể mang thai, hai ngày trước căn cứ họp, lại có người yêu cầu giải tán đội nữ binh, để các cô ấy trở về sinh con! Mẹ nó, không biết đầu óc kẻ đưa ra ý kiến này có phải bị úng nước rồi hay không, đầu đầy vũng sình mà!"
Tiếng nói Hạ Y Huyên càng lúc càng lớn, giọng điệu cũng càng ngày càng phẫn hận: "Em cũng không biết, trong nữ binh ngoại trừ những nữ binh trước kia, đa phần những người khác đều là bị khi phụ, sau đó mất hết hy vọng với đàn ông, cuối cùng vì đủ loại nguyên nhân nhập ngũ. Trong quân đội, các cô ấy có thể nói đã tìm được cuộc sống mới, huấn luyện tàn nhẫn gì đó ngay cả những nam binh kia đều tự ti. Bây giờ lại còn nói muốn để các cô trở về sinh con, điều này làm sao có thể!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.