Chương trước
Chương sau
Karal đang ngồi trên mặt bàn ôm một khối đá lớn nhỏ không kém gì nó hấp thu năng lượng, nó liếc mắt nhìn về chủ nhân của mình.
"Chủ nhân, đây là trái đất, không có mạng Internet, ta đi đâu tra tư liệu?"
Trước đó tra phi thuyền là từ kho số liệu tin tức của mình tìm ra được, cụ thế năm đó chiếc phi thuyền xảy ra chuyện gì, Kalr tỏ vẻ, không có mạng nó không làm được!
"Chậc, vô dụng."
Thor búng vào tiểu quang não của mình, nhìn nó ôm theo đá năng lượng ngã lăn trên mặt bàn, lúc này mới cười tủm tỉm thu tay về.
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy vẻ mặt Ôn Dao xem thường nhìn mình, dường như đang nhìn một đứa trẻ đầu gấu không hiểu chuyện.
Thor bị khinh bỉ ho nhẹ một tiếng, giả bộ như như không có việc gì tiếp tục mở miệng nói với Ôn Dao: "Cho nên, suy đoán từ trước của chúng ta có thể là sai rồi, khả năng những người kia cũng như anh không cẩn thận rơi xuống trái đất, vì trở về chỉ có thể vùi mỏ, bây giờ có khả năng vẫn còn ở trên trái đất, cho nên em không cần lo lắng người Tinh Minh sẽ đột nhiên chạy đến trái đất các em gây phiền toái, nhưng anh cũng không hiểu cách nghĩ cụ thể của những người kia như thế nào, nói không chừng có khả năng bọn hắn đều chết cả rồi!"
Ôn Dao rủ đôi mắt xuống suy nghĩ một phen, hỏi: "Có thể tìm được nó không?"
Đã không biết ý đồ của đối phương, thế thì trực tiếp tìm chiến hạm vận tải kia là được rồi.
Thor quay đầu nhìn về phía Karl, vấn đề chuyên nghiệp này nên hỏi người chuyên nghiệp.
Karl vừa mới bị chủ nhân nhà mình khi dễ một hồi trừng mắt liếc Thor, nhưng vẫn chăm chú trả lời:
"Chủ nhân, chỉ thu thập hoàn cảnh tin tức trên mặt đất của trái đất... ta cùng Phyllis tốn chút thời gian và năng lượng quả thật không có vấn đề gì. Nhưng nếu muốn tra xét tình huống trong lòng đất và dưới đáy biển, thế thì có chút phiền phức, tốn thời gian rất lâu cùng một lượng lớn năng lượng mỏ, chủ yếu chính là, chiến hạm của chúng ta còn nhiều chỗ chưa chữa trị xong, không làm được rất nhiều chuyện."
Thor giang hai tay với Ôn Dao: "Thăm dò trọn vẹn một tinh cầu cũng không phải chuyện dễ dàng gì, nếu chiến hạm vận tải kia phóng ra tín hiệu thì bọn anh có thể thu thập được, nhưng anh đến đây lâu như vậy, còn không gặp được, cho nên nếu quả thật chiến hạm kia ở trái đất có lẽ đã rơi vào trạng thái hôn mê, rất khó tìm được."
Nếu đối phương thật sự muốn ẩn nấp, thế thì chắc chắn càng khó tìm, hơn nữa phải tiêu hao một lượng lớn tinh thạch.
Thor tỏ vẻ, đây tuyệt đối không được, hắn tích lũy năng lượng mỏ lâu như vậy, tốn kém vào chuyện này hắn sẽ rất đau lòng đấy.
Có được đáp án này Ôn Dao cũng không thất vọng, ít nhất tin tức trước đó Thor nói đã đủ nhiều rồi, còn lại phải dựa vào chính bọn họ thôi.
Thời gian đã trễ, Ôn Dao ở lại chỗ Thor một đêm, ngày hôm sau lái xe bay trở lại mặt biển.

Cũng không thiếu thời gian, Ôn Dao mang theo Đại Hoàng và Tiểu Tiểu vớt không ít hải sản, thẳng đến khi không gian chứa gần hết, lúc này Ôn Dao mới lấy xe bay ra, chuẩn bị trở về căn cứ.
So sánh giữa xe bay và Đại Hoàng, tự nhiên ở bên trong xe bay càng thoải mái dễ chịu hơn, chỉ cần thiết lập mục tiêu đến, là có thể hoàn toàn mặc kệ.
Đại Hoàng oán niệm nhìn cái kim loại phiền phức kia, hận không thể xé nát nó, có nó, chính mình bị thất sủng rồi, chủ nhân đều không thích ngồi trên lưng nó nữa!
Đáng tiếc nó không thể nhỏ đi, bằng không có thể cùng tiến vào ngồi chung với chủ nhân rồi!
Đại Hoàng đáng thương cũng chỉ có thể khổ bức bay phía sau xe, thẳng đến khi gần đến căn cứ Hoa Nam, Ôn Dao mới cất xe bay, một lần nữa ngồi trên lưng Đại Hoàng.
Tề Cảnh Huy tỏ vẻ rất hài lòng đối với việc Ôn Dao về sớm như thế, quả nhiên đứa nhỏ này vẫn biết lòng người lắm đấy, nhất định là bị Ôn Minh làm hư!
Anh trai không ở căn cứ, Ôn Dao lại khôi phục sinh hoạt làm việc nghỉ ngơi như ngày thường, thẳng đến ba ngày sau, Tề Cảnh Huy để Ôn Dao dẫn dắt một đám trẻ ra ngoài rèn luyện kinh nghiệm.
Trong trường quân đội trẻ con có dị năng, chỉ cần thực lực đạt được tiêu chuẩn nhất định, thường cách một khoảng thời gian sẽ đưa từng nhóm ra khu vực gần căn cứ làm nhiệm vụ, đã áp dụng hơn mấy tháng rồi.
Nhiệm vụ trên cơ bản chính là thu thập vật tư, nếu gặp phải nguy hiểm cũng phải dựa vào chính bọn nó giải quyết, huấn luyện viên không phải vạn bất đắc dĩ sẽ không dễ dàng nhúng tay.
Lúc này đám trẻ đi khá nhiều, hơn nữa nơi đến lại xa xôi, vì để phòng ngừa vạn nhất, Tề Cảnh Huy lại để Ôn Dao cùng đi theo.
Xác định chính mình không cần làm những chuyện khác, Ôn Dao miễn cưỡng đồng ý.
"Dao Dao, lần này chị đi cùng với em!"
Biết được Dao Dao muốn tham gia, Hạ Y Huyên vui vẻ ôm lấy bả vai Ôn Dao nói.
"Chị đã đi qua đó hai lần, thật ra cũng không có việc gì, dẫn bọn chúng đi đến nơi không có quá lớn nguy hiểm, nhiều lắm chỉ là một ít sinh vật biến dị cấp thấp, Zombie gần căn cứ đều hiếm thấy lắm rồi."
Hạ Y Huyên tự nhận kinh nghiệm phong phú giải thích với Ôn Dao: "Gần đây không ít binh sĩ đều làm nhiệm vụ, căn cứ cũng muốn giữ người, cho nên người không đủ dùng cho lắm, lúc này mới tìm đến em, dù sao có một mình Dao Dao cũng như trăm người!"
Nếu tính thêm chiến sủng của Ôn Dao, Hạ Y Huyên cảm thấy Dao Dao có thể bao hết toàn bộ.
Ngày xuất phát đó, Ôn Dao phát hiện Ngữ Điệp cũng có mặt, còn có thêm bốn đứa trẻ đầu gấu từng dẫn dắt qua.

Vu Mạc hệ hỏa, Dịch Thần hệ thổ, Lưu Kỳ hệ lôi, Cố Hoan Hoan tốc độ, còn có mười mấy đứa trẻ chưa từng gặp qua.
Nhìn thấy ôn ngọc, đôi mắt bọn Vu Mặc sáng ngời, nếu không phải chú ý đến huấn luyện viên bên người, chỉ sợ đã xông lên chỗ Ôn Dao rồi.
Về phần những đứa trẻ khác, đều mang vẻ mặt sợ hãi thán phục nhìn Ôn Dao cưỡi Đại Hoàng, thỉnh thoảng dùng ánh mắt trao đổi điều gì đó.
Huấn luyện viên Lê Dũng dẫn đội nhẹ nhàng quét nhìn bọn chúng, tất cả đám trẻ lập tức ngưng thần nín thở, đứng thẳng tắp, dường như vừa rồi nhìn đông ngó tây không phải bọn chúng.
Lê Dũng nhẹ xùy~~ một tiếng, cũng không nói những điều khác, chào hỏi Ôn Dao một tiếng, sau đó gọi tất cả mọi người lên xe.
Lần này đi tổng cộng có hai mươi đứa trẻ, ngoài Lê Dũng và Ôn Dao các cô, còn có một nữ huấn luyện viên hệ thủy trị liệu Phương Hướng.
Lần này chỉ có một chiếc xe, có chút giống xe buýt nhỏ, có thể chở tất cả mọi người.
Xe buýt nhỏ rõ ràng đã lắp ráp lại, coi như gặp phải bầy Zombie bình thường, nghiền áp bọn chúng đi qua hoàn toàn không có vấn đề.
Ôn Dao cũng lên xe, cùng Hạ Y Huyên ngồi lên hàng ghế đầu tiên, Đại Hoàng lập tức đáp xuống trần xe, chuẩn bị vụиɠ ŧяộʍ lười.
Lúc Đại Hoàng rơi vào trần xe, làm cho toàn bộ thân xe buýt có chút chao đảo, Lê Dũng nhìn nhìn, xác định xe có thể chịu đựng được sức nặng của Đại Hoàng nên cũng không nói gì.
Xe buýt từ từ chạy nhanh ra khỏi căn cứ, Ôn Dao có thể cảm giác phía sau thỉnh thoảng có không ít ánh mắt hướng về phía mình.
Cũng không nhìn thấy mình, còn nhìn về phía bên này làm gì?!
Ôn Dao không biết là, nhờ bọn người Vu Mặc ban tặng, mấy đứa trẻ coi như chưa từng gặp Ôn Dao cũng biết rất nhiều sự tích của Ôn Dao như sấm bên tai, biết rõ Ôn Dao và mấy dị thú dị thực lợi hại bên người Ôn Dao.
Đặc biệt là những đứa trẻ tộc Bạc Nhĩ kia, phóng đại ba hoa chích chòe về Ôn Dao, chỉ thiếu chút nữa nói Ôn Dao là cường giả đệ nhất ở căn cứ - tuy đây là sự thật.
Đa phần những đứa trẻ chưa từng gặp Ôn Dao đều tràn ngập tò mò về Ôn Dao, còn có một vài người cho rằng bọn Vu Mặc nói điêu, căn bản chính là giả dối.
Cho tới bây giờ chỉ nghe kỳ danh không thấy người giờ đây Ôn Dao sống sờ sờ hiện ra trước mặt bọn chúng, làm sao có thể không tò mò?
Cho nên cả đám không tự giác nhìn về hướng Ôn Dao.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.