Bây giờ Mạn Toa không có ở trường quân đội, đang chuyên môn huấn luyện dị thú "Vạn Thú lâm". Gọi là Vạn Thú lâm, không phải có vạn thú mà là cánh rừng, đây là một khu vực lớn được vòng lại, có rừng cây có cảnh. Thời điểm Ôn Dao cùng Hạ Y Huyên đi vào nghe tiếng kêu gào của đủ loại dị thú, hơn mười con dị thú theo từng chủ nhân đi tập huấn, chủ yếu phối hợp độ ăn ý. Hạ Y Huyên nhỏ giọng nói bên tai Ôn Dao tin tức mình nghe được: "Đây là nhóm đầu tiên được lập khế ước dị thú, trước đó còn có hai con dị thú cấp bốn, nhưng bây giờ đã tìm được chủ nhân, thời điểm tranh đoạt danh sách này quả thật là một tràng địa ngục á, mười binh sĩ dị năng cấp năm đánh ba ngày ba đêm, cuối cùng chọn ra năm người, sau đó lại cho hai dị thú kia chọn..." Hạ Y Huyên quan sát toàn bộ quá trình đánh nhau, cô miêu tả sinh động như thật kể cho Ôn Dao nghe tràng cảnh lúc đó. "Đáng tiếc dị thú cấp bốn quá ít, dị thú bắt được đa phần cấp hai cấp ba đấy." Hạ Y Huyên thở dài, ngược lại vui mừng nói: "Có điều mấy căn cứ khác muốn Mạn Toa đi qua hỗ trợ cho căn cứ bọn hắn, nhưng bị bác Tề từ chối, nhưng cuối cùng hình như bọn hắn đạt thành hiệp nghị gì đó, qua mấy tháng nữa bọn hắn sẽ đưa dị thú và binh sĩ đến chỗ này của chúng ta huấn luyện và ký kết khế ước." Mặc dù trước tận thế Hạ Y Huyên vẫn luôn ở phương Bắc, chỗ đó mới là nhà của cô, nhưng tận thế ở lại căn cứ Hoa Nam thời gian càng dài, hơn nữa căn cứ Hoa Nam Tề Cảnh Huy nói một không hai, không giống căn cứ Hoa Bắc có quá nhiều đại lão quá thế cục quá phức tạp, cô ở chỗ này quả nhiên như cá gặp nước, bởi vậy bây giờ cảm tình cô đối với căn cứ Hoa Nam càng ngày càng sâu, thời điểm nói những lời này hoàn toàn mang theo sự tự hào đầy đắc ý. "Hiện tại dị thú bắt được chỉ có loài chim, điểu rất khó bắt, bây giờ bọn hắn hy vọng nhất có thể bắt được mấy loại chim biến dị rồi. Nhưng nào có dễ dàng như vậy, ngược lại chị từng nhìn thấy một dị năng giả mang theo con vẹt biến dị, chỉ có điều năng lực bình thường thôi..." Suốt dọc đường Hạ Y Huyên không ngừng giảng giải, các cô tìm được Mạn Toa, cô bé ở trong rừng. Dị thú tạm thời chưa tìm được chủ nhân cũng không bị giam lại, mà được nuôi thả trong rừng, dù sao căn cứ hi vọng nhất chính là dị thú có lực công kích có thể kề vai chiến đấu, mà không phải sủng vật nuôi trong nhà kính. Bên ngoài cánh rừng có binh sĩ dị năng cấp bốn canh giữ, phòng ngừa chúng chạy ra. Lúc tìm được Mạn Toa, cô bé đang trao đổi cùng một con vật nhỏ toàn thân đỏ choét, cô bé vừa nhìn thấy Ôn Dao liền lập tức đứng dậy lao đến: "Chị Dao Dao, chị không sao chứ!" Lúc ấy cô bé nghe nói Ôn Dao trở về rồi, nhưng không gặp người lại bị mang đi, nhưng lại nghe nói hình như Ôn Dao bị thương, tự nhiên cô bé gấp không nhịn được. Sau đó biết được Ôn Dao không nguy hiểm đến tính mạng liền quyết định chăm chỉ tu luyện, đến lúc đó cho chị Dao Dao nhìn thấy sự tiến bộ của mình! "Không có việc gì." Ôn Dao lên tiếng, sau đó phát hiện Mạn Toa mới ngắn ngủn hơn một tháng đã có tiến bộ rất lớn, tinh thần lực ngưng thực không ít, xem ra quả thật rất vất vả tu luyện đấy.
Sau khi nói rõ ý đồ đến đây, Mạn Toa rất sảng khoái đồng ý giúp Hạ Y Huyên thành lập khế ước với Cầu Cầu. "Dao Dao, chị vẫn cảm thấy Cầu Cầu ở bên cạnh em tốt hơn." Mọi chuyện đã chuẩn bị xong, Hạ Y Huyên lại có chút hối hận, thứ đồ tầm thường thì thôi đi, Cầu Cầu là dị thú có thể cứu mạng trong giây phút mấu chốt đấy! Luôn có cảm giác cướp đồ tốt của em họ nhỏ. Ôn Dao nhàn nhạt liếc nhìn Hạ Y Huyên, lắc đầu nói: "Quá yếu, em không cần." Ách... Biết rõ dị thú bên cạnh em đều trâu bò, nhưng Cầu Cầu vẫn rất hữu dụng đó a! Hạ Y Huyên không có cách nào rồi, cô biết rõ đây là em họ nhỏ đối xử tốt với cô, âm thầm thề sau này nhất định phải đối xử càng tốt với em họ nhỏ hơn! Giúp Hạ Y Huyên và Cầu Cầu thành lập khế ước cũng không phiền toái gì, hai bên đều rất phối hợp, không bao lâu thì tốt rồi. Giải quyết xong chuyện của Hạ Y Huyên, Ôn Dao hỏi thăm Mạn Toa về con hồ ly kia. "Chị Dao Dao, chị nói tiểu hồ à..." Cảm xúc Mạn Toa có chút sa sút, thì ra quân đội chọn một vài con trong những dị kia dùng để ký khế ước, những con khác cũng khôi phục sinh hoạt "bồi luyện" trước kia rồi, mà con hồ ly kia vẫn còn bị giam giữ. Ngược lại không phải không muốn thả nó ra, bởi vì ban đầu nó hoàn toàn không phối hợp, dường như vò đã mẻ lại sứt vậy. Trước đó Ôn Dao đã nói với hiệu trưởng giữ lại con hồ ly, cho nên không động đến nó, vẫn luôn nhốt nó ở trong kia, hơn nữa nó cũng xa cách với Mạn Toa khi đến tìm nó. Hồ ly còn nhốt trong trường quân đội, Ôn Dao dẫn theo Mạn Toa đuổi tới trường quân đội, cũng không biết Ôn Dao nói chuyện gì với con hồ ly kia, cuối cùng lại đề Mạn Toa thành lập khế ước với hồ ly, hơn nữa khế ước này vì có Ôn Dao tham gia nên khác với những người khác, chỉ là một người một hồ không biết mà thôi. "Chị Dao Dao, tại sao chị muốn em lập khế ước với tiểu hồ?" Mạn Toa khó hiểu, tuy năng lực của Điểm Điểm kém rất xa dị thú khác, nhưng nó có ý nghĩa nhiên điểm một chút năng lực so về dị thú đến kém rất xa, nhưng nó có ý nghĩa đặc biệt với cô bé, là người thân bạn bè của cô bé, mà Ôn Dao cũng chưa từng quản cô bé khế ước với dị thú, lần này vì sao nhất định phải bắt cô bé thành lập khế ước với tiểu hồ, hơn nữa tiểu hồ còn đồng ý nữa. "Bởi vì em quá dễ bị lừa."
"Hả?" Mạn Toa mờ mịt nhìn Ôn Dao, cô bé nơi nào dễ lừa chứ? Dưới cái nhìn của Ôn Dao, tự nhiên Mạn Toa là tài nguyên trọng yếu của căn cứ Hoa Nam, nhưng tâm tính Mạn Toa quá mức đơn thuần, hơn nữa Ôn Dao cũng không muốn quá mức thay đổi tâm tính này, dù sao với trình độ đó mà nói, Mạn Toa như vậy càng dễ lấy hảo cảm và tín nhiệm của dị thú hơn. Nhưng tâm tính như thế lại quá mức dễ lừa, Ôn Dao chỉ đành tìm một kẻ thông minh ở lại bên cạnh cô bé, phòng ngừa cô bé bị lừa gạt, mà con hồ ly kia là một lựa chọn không sai. Về phần nói thế nào để thuyết phục... Chết, khế ước, hai chọn một, đơn giản thô bạo như vậy thôi. Ôn Dao tin tưởng tuy bây giờ hồ ly không quá cam tâm, sau này cũng sẽ từ từ yêu thích Mạn Toa mà thôi. Ôn Minh đi ra ngoài còn chưa trở về, chuyện về lồng năng lượng cũng đành chờ cậu về rồi nói sau, trong mấy ngày này Ôn Dao đến nơi đóng quân của các binh sĩ dị năng căn cứ, muốn cùng bọn họ một luyện một, không dùng đến dị năng hay tinh thần lực. Ôn Dao không có ý nghĩ gì khác, gần một tháng bị Thor ngược đãi kia, Ôn Dao chỉ muốn kiểm tra thành quả gần đây của chính mình mà thôi. Thuận tiện, cũng hành hạ một đám người khác. Mà binh sĩ căn cứ chấn kinh cả rồi, người nào không biết Ôn Dao là dị năng giả nguyên tố, trước kia các chiến sĩ cùng ra khỏi cửa với Ôn Dao cơ bẻn đều thấy cô bé đứng như cọc gỗ đánh quái, bây giờ lại để bọn họ đơn thuần so tài thể năng với Ôn Dao, còn điểm danh muốn bộ đội đặc chủng đấy, đứa bé này chịu phải kíƈɦ ŧɦíƈɦ gì rồi??? Ôn Dao biết rõ từ nhỏ mình đã được huấn luyện qua, mạnh hơn người bình thường quá nhiều, nhưng so với bộ đội đặc chủng vẫn còn chênh lệch nhiều lắm, Ôn Dao muốn nhìn một chút sau khi mình trải qua huấn luyện đặc biệt của nền văn minh Tinh Tế, bây giờ mình so với họ là như thế nào. Thiệu Văn ho nhẹ một tiếng, cô tiến đến gần nhỏ giọng nói bên tai Ôn Dao: "Dao Dao, sao em muốn so tài với bọn họ thế?" Cô biết rõ Ôn Dao rất lợi hại, nhưng đó là dị năng lợi hại a, đang yên đang lành làm gì nghĩ không thông lại muốn so tài với bộ đội đặc chủng? Quan trọng nhất là, bọn đại binh này bình thường bị Ôn Minh thao luyện thảm thiết, lại cả ngày bị đứa nhỏ Ôn Dao đả kích, nói không chừng sẽ không thả lỏng đó. Cô bé vừa nhìn đã biết là người xuôi gió xuôi nước, nói không chừng bị đả kích, tư lệnh nghĩ thế nào không biết? Lại còn còn đồng ý?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]