Chương trước
Chương sau
Nhưng đương nhiên Thor không thể nói như vậy với Laura, hắn chỉ lộ ra một nụ cười tán thưởng, sau đó nhỏ giọng nói: "Em không cần lo lắng, em ấy sẽ không để ý đâu, nhanh ăn đi."
Thor bọn họ ở chỗ này ăn tiệc, Ôn Dao bên kia cũng không ủy khuất.
Xác định không có chuyện gì, Ôn Dao tìm nơi xa hơn một chút, bắt hươu nướng ăn, cuối cùng lấy ra mật ong của ong mật biến dị trước kia xoát lên, mùi hương thơm lừng kia khiến kẻ nhát gan như Cầu Cầu cũng không nhịn được nhích lại gần bên cạnh đống lửa.
Sau buổi cơm tối, sắc trời vẫn còn rất sáng, mọi người trong nông trường bắt đầu từng người tự chia ra làm việc của mình.
Mấy đứa Laura Below còn chưa chờ Thor ra hiệu, đã xung phong nhận việc giúp đỡ làm việc theo khả năng của mình, mà ngay cả tiểu Jerry nhỏ tuổi nhất cũng nện từng bước vững vàng giúp đỡ dọn dẹp đồ đạc.
Thor đứng đó quan sát một phen, cách hơn mười thước Karen đi đến.
Karen đang chải lông cho con ngựa của mình, cô là dị năng giả hệ thủy, vừa khống chế nước xối bên lông mao trên đầu con ngựa, vừa dùng bàn chải cẩn thận chà chà.
Thor đến gần làm động tác của Karen thoáng dừng một chút, cô dùng ánh mắt còn lại quét qua Thor, sau đó tiếp tục công việc trong tay.
Thor không quấy rầy cô, hai tay khoanh ngực dựa vào hàng rào có chút hăng hái quan sát động tác của đối phương.
Mấy phút đồng hồ sau, Karen đại khái bị nhìn có chút thẹn quá hóa giận, cô xoay người, nhíu mày hỏi: "Có việc gì thế?"
"Không có chuyện lớn gì, chỉ là muốn hỏi cô một vấn đề."
"Vấn đề gì?"
"Cô cảm thấy đám trẻ kia thế nào?"
Karen híp mắt nhìn qua mấy đứa Laura xa xa đang phụ giúp, có chút nhíu mày: "Anh muốn cho bọn chúng ở lại?"
"Không được sao?"
"Chỗ chúng tôi không phải chỗ thu nhận, hơn nữa cũng không thiếu người!"
Tuy từ nhỏ đã chịu ảnh hưởng của cha mình, Karen cũng giúp đỡ rất nhiều người, nhưng bây giờ nông trường đã không phải chỉ có cả nhà bọn họ sinh sống, hơn nữa nếu là người trưởng thành cũng may, trẻ con mà nói...
"Tôi cảm thấy bọn chúng có lẽ nên đến căn cứ chính phú sẽ tốt hơn." Karen không chút do dự từ chối, giữ bọn họ ở lại một đêm và việc ở lại luôn, hai chuyện này hoàn toàn khác hẳn nhau.
Thor khong cho là đúng cười cười, hắn một tay khoác trên hàng rào, lưu loát lộn vòng vào chuồng ngựa: "Đừng từ chối vội vàng như thế, tốt xấu để tôi nói hết đã."

Karen nhìn thấy đối phương đưa tay vỗ vỗ trên mình ngựa của mình, ánh mắt tối sầm lại.
Ngựa của mình tự mình biết, gần đây tính tình có chút táo bạo, hơn nữa người sống chớ lại gần, bây giờ lại ngoan ngoãn cúi đầu cho hắn sờ!
Thor không để ý đến ánh mắt đối phương nhìn hắn, mà phối hợp nói tiếp.
"Mặc dù nói ở đây các người không thiếu người, nhưng chẳng lẽ các người không suy nghĩ cho sau này sao? Cùng với việc tương lai thiếu người tiếp nhận người trưởng thành, còn không bằng bồi dưỡng từ nhỏ, không phải càng đáng tin hơn sao? Hơn nữa ai nói cho cô biết bọn chúng chỉ là trẻ con bình thường?"
Thor giới thiệu sơ lược dị năng của mấy đứa trẻ: "Coi như không có dị nnag8, bọn chúng có thể sống đến bây giờ cũng đã trải qua rất nhiều chuyện, tình cảnh nào cũng đều đã gặp qua, tuyệt đối không để các người tốn nhiều tâm tư."
"Có lẽ anh nói có lý, nhưng tại sao anh nói cùng tôi? Anh đi tìm cha tôi nói không phải càng dễ hơn sao?"
"Đương nhiên cha cô sẽ đồng ý, nhưng tôi càng hy vọng cô đồng ý sau đó đi thuyết phục những người khác, đặc biệt là hai anh trai của cô."
Thor giang rộng hai tay, rất thẳng thắn nói ra mục đích của mình: "Hơn nữa, để báo đáp, tôi có thể nói cho các người biết một ít tin tức chính phủ còn không công khai, tin tưởng tin tức của các người lạc hậu không ít đâu..."
Karen không nói gì, cô yên lặng, nhìn chằm chằm vào Thor một hồi lâu, chợt cười: "Anh còn rất để bụng với đám trẻ này đấy."
"Không có cách nào, cứu đều đã cứu, nếu như để bọn chúng đơn giản chết đi như thế, không phải tôi đều uổng công sao!"
Đối với lời nói thành thật của Thor, Karen cũng khá thoả mãn đấy, cô nhìn dung mạo tuấn mỹ của Thor, lại đánh giá quần áo sạch sẽ cùng ngón tay thon dài trắng nõn của hắn, đột nhiên mở miệng nói: "Chỗ chúng tôi đã tốt như vậy, sao anh không ở lại luôn?"
Hả?
Thor sững sờ, đây là... Vừa ý hắn rồi hả?
Lúc này, giọng nói của Karl nổ tung trong đầu hắn:【Trời ạ! Chủ nhân! Lại còn có thổ dân trái đất vừa ý ngài nữa kìa!】
Hắn làm sao? Hắn ở Tinh Minh cũng là người mấy tỷ thiếu nữ muốn gả đấy!
Hơn nữa, bây giờ khuôn mặt này của hắn cũng vô cùng anh tuấn đấy, không có người vừa ý hắn mới kỳ quái đấy được chứ!
Karl đột nhiên phát ra tiếng làm cho Thor nhịn không được nhíu nhíu mày, điều này rơi vào trong mắt Karen lại là một ý khác.
"Sao nào? Chướng mắt ở đây à?"

Âm cuối của Karen như đề cao hơn, không lý do gì khiến người ta cảm thấy có chút ngang ngược.
"Ha ha, đương nhiên không phải, tôi có chút thụ sủng nhược kinh thôi!"
"Anh đồng ý?"
"À... Tuy ở đây rất tốt, sinh hoạt an nhàn yên bình, thậm chí làm cho người ta cảm thấy không còn là tận thế, nhưng cuộc sống như vậy không thích hợp với tôi, đối với tôi mà nói, chỗ nào mạo hiểm mới là nơi tôi hướng đến! Dạo chơi trong thời khác sinh tử, một lần lần đột phá cực hạn của mình, kiến thức thế giới càng ngày càng rộng rãi! Cô có biết bây giờ thế giới biến thành cái dạng gì rồi không? Cô có từng gặp qua con nhện to như con voi? Cô..."
Thor nói huyên thuyên, bắt đầu phổ cập cho Karen biết bây giờ có bao nhiêu sinh vật biến dị kỳ kỳ quái quái, nói cho cô biết Zombie cấp bậc cao chính thức có bao nhiêu lợi hại, bây giờ bộ dáng căn cứ là gì...vv...vv...
Mà Karen cũng nghe say mê, bàn chải trên tay cô không biết rơi trên mặt đất từ lúc nào, đôi mắt lóe sáng nhìn Thor, lóe ra hào quang kích động mang tên hướng đến phía trước.
"Tôi có thể đi cùng anh không?"
Đột nhiên Karen cắt đừng lời nói cổ động lòng người này của Thor, xen vào hỏi.
Cả người Thor giống như bị đè xuống ấn nút khóa tạm dừng, hắn há hốc mồm trừng mắt nhìn, hoàn toàn không nghĩ đến Karen sẽ nói ra lời như vậy.
Trong lòng hắn yên lặng đánh cho mình một cái tát, tật xấu của hắn lại tái phát, lại quyến rũ người ta đến hào hứng rồi!
Thấy Thor không nói lời nào, sắc mặt Karen lộ ra một tia không vui: "Như thế nào, cảm thấy tôi là con gái không có tác dụng gì à? Có phải cho rằng dị năng hệ thủy không có lực công kích gì?"
Thor vội vàng lắc đầu, hắn nào dám nói con gái cùng dị năng hệ thủy không có tác dụng, bên người còn có một tiểu loli hệ thủy bạo lực đây này!
"Cũng không phải, tiểu thư Karen, dị năng cường đại không phải quyết định vào chủng loại dị năng, mà là người điều khiển dị năng, chỉ cần cô đủ cường đại, dị năng gân gà cũng có thể phát huy uy lực cường đại."
"Vậy thì vì cái gì?"
"Không phải tôi đã nói rồi sao, tôi là liệp giả độc hành, đã quen một mình một người, thật xin lỗi."
Karen nhìn chằm chằm vào Thor, đột nhiên hừ lạnh một tiếng, quay người đi thẳng ra chuồng ngựa, không hề phản ứng hắn.
【Chủ nhân, đây là ngài thất bại rồi hả?】
Karl biểu thị có chút hả hê.
【Làm sao có thể! Mi chờ xem đi, buổi tối bọn hắn nhất định sẽ bàn bạc về chuyện thu dưỡng đám trẻ kia đấy!】
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.