Chương trước
Chương sau
Theo tên thiếu tá kia ngã xuống, Mạn Mạn cùng Thor cũng đã phát động tấn công, binh sĩ chung quanh thậm chí còn không biết chuyện gì xảy ra, chết hơn nửa số người mới kịp phản ứng, bắt đầu phản kích, nhưng đã chậm.
Giải quyết hết tất cả mọi người, Thor nói với Ôn Dao: "Đi mau, những người khác nghe được động tĩnh rất nhanh sẽ đi qua đây."
Nhưng lúc này giống như đã không còn kịp nữa rồi, đã có chiếc xe chạy về phía bên này.
Lúc này, một trận cuồng phong nổi lên, mang đến cát vàng đầy trời, lần nữa bao phủ trọn căn cứ này trong bụi đất.
Thật vất vả đợi cát bụi lui tán, binh sĩ chạy tới chỉ phát hiện thi thể đầy đất.
"Đội trưởng, mau nhìn ở đây!"
Một binh lính phát hiện cánh cửa thông đạo rộng mở, đang lúc bọn hắn thông báo những người khác cùng nhau đi xuống xem một chút, toàn bộ mặt đất đột nhiên chấn động dữ dội, so với trước còn mạnh mẽ hơn rất nhiều, thậm chí còn có thể nghe được bên dưới truyền đến từng đợt tiếng nổ mạnh.
"Oanh!"
Mặt đất bắt đầu sụp đổ rồi, vỡ tan tành thành một hố sâu đen nhánh, kiến trúc trên mặt đất chảy xuống bên dưới, tất cả đều xảy ra trong khoảnh khắc đó, khiến người ta căn bản không kịp thời có bất cứ phòng ngự nào.
Các binh sĩ ào ào chạy trốn ra phía ngoài, nhưng tốc độ sụp đổ quá nhanh, hơn nữa không phải từ một điểm từ từ khuếch tán ra, mà là cả căn cứ đồng thời sụp đổ, thậm chí còn lan ra phạm vi bên ngoài căn cứ.
Ôn Dao ngồi trên lưng Đại Hoàng, từ trên cao nhìn bao quát tất cả, nhìn xem căn cứ vốn yên ổn trong chốc lát đã biến thành gian luyện ngục.
Có lẽ những người kia bên dưới sở nghiên cứu dưới lòng đất cơ bản đã chết gần hết, không nghĩ đến kim loại nho nhỏ kia lại có uy lực lớn như vậy.
Thấy căn cứ phía dưới đã biến thành một mảnh phế tích, Ôn Dao không hề quan tâm, vỗ vỗ đầu Đại Hoàng, trực tiếp đi ra.
Đợi sau khi Ôn Dao rời đi không lâu, lục tục ngo ngoe có người bò lên từ trong phế tích đi ra.
Ở đây vẫn có không ít binh sĩ dị năng, vào thời điểm cuối cùng trước mắt có không ít người sử dụng tất cả sức mạnh bảo vệ chính mình, bảo trụ được một cái mạng.
Bach dưới sự trợ giúp của vài tên thân binh bò lên, người hắn đầy bụi đất, sau đầu còn bị nện vỡ, máu huyết sền sệt hòa với bùn đất dính vào trên tóc.
Nhìn một mảnh phế tích bừa bộn trước mắt, trong lòng Bach dâng lên một cảm giác vô lực.
Thí nghiệm cuối cùng trước mắt, toàn bộ căn cứ cùng sở nghiên cứu đều bị hủy diệt rồi, tất cả nghiên cứu viên cùng vật thí nghiệm cũng không còn, tư liệu cũng không biết có thể tìm về được bao nhiêu, có bao nhiêu tổn thất trong đó hắn cũng không dám nghĩ tiếp.
Hung thủ có thể tạo thành lớn như vậy mà hắn thậm chí cũng không biết thân phận của đối phương!
Hắn cũng không biết nên làm thế nào báo cáo với bên trên, chẳng lẽ nói cho tổng thống: thực xin lỗi, tôi cũng không biết là ai làm hay sao?

Bach thở dài, gọi binh sĩ chung quanh tranh thủ thời gian tìm kiếm những người khác còn sống sót, đặc biệt là những nghiên cứu viên kia, nếu còn người sống tốt thì tốt rồi, tuy nhiên hắn cũng không ôm bao nhiêu hi vọng.
"A —— "
Xa xa đột nhiên truyền đến tiếng kêu thảm thiết của một binh lính, một người với tướng mạo quái dị nhảy lên từ trong phế tích, bổ nhào vào một binh lính, cắn chặt vào cổ của hắn, trực tiếp bắt đầu gặm thức ăn.
Rất nhanh, ngày càng nhiều người có hình dáng sinh vật kỳ quái lao ra khỏi mảnh phế tích kia, bắt đầu tấn công binh sĩ cách gần chúng nhất!
"Cái đó đúng..."
Bach há to miệng, nhớ đến tầng hai bên dưới mặt đất còn giam giữ rất nhiều vật thể thí nghiệm thất bại!
Tuy chúng đã lấy được dị năng nào đó, nhưng cũng đã đánh mất nhân tính, hoàn toàn biến thành quái vật Zombie như thường!
Đáng chết!
Hắn đã nói những vật này nên tiêu hủy, không thể giữ!
Không nghĩ tới chúng lại còn có thể sống sót trong vụ nổ kinh thiên động địa vừa rồi! Còn lại đi ra được!
Chiến tranh khai hỏa một lần nữa, nhưng lần này bọn hắn không còn may mắn tốt như vậy nữa rồi...
Thor mang theo một đoàn người Below ra ngoài, vị trí trên xe không đủ, Ôn Dao cưỡi Đại Hoàng bay trên trời.
Thor nhìn nhìn Laura ngồi ở ghế phụ vẻ mặt mờ mịt, châm chước mở miệng nói: "Tôi nói này... các người muốn đi đâu? Tôi có thể đưa các người qua đó."
Một đám trẻ như vậy, hắn không thể nào mang theo được rồi, cứu người cũng là ý muốn của Dao Dao, đưa bọn chúng đến nơi an toàn đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi.
Laura mở to mắt nhìn, trong lòng suy nghĩ lời Thor nói một lần nữa, mới kịp thời phản ứng đối phương hỏi gì.
Từ khi cô bị bắt vào sở nghiên cứu vẫn luôn muốn chạy trốn, đợi đến khi thật sự thành công rồi, ngược lại cô cứ cảm thấy có chút không chân thực.
Có điều mặc kệ không chân thực thế nào, bây giờ bọn họ thật sự đã đi ra ngoài rồi!
Laura trầm tư suy nghĩ, cuối cùng hỏi Thor: "Có thể đưa bọn em đến vùng nông thôn tương đối an toàn, không có sinh vật biến dị công kích cỡ lớn không?"
Laura nghĩ rồi, không thể đi đến căn cứ, cho dù chính phủ quản lý hay hiệp hội Siêu Năng giả khống chế, như vậy cũng chỉ có thể lang thang như trước kia rồi.
Nhưng chung quanh thành phố Zombie nhiều như vậy, thỉnh thoảng còn gặp phải người lạ, trước kia cũng bởi vì có những thiết bị kỳ quái của hai chú, nếu chỉ dựa vào bọn chúng thật sự rất khó sinh tồn.

Nghĩ tới nghĩ lui, còn không bằng tìm đến vùng nông thôn nào đó.
Cô có dị năng hệ mộc có thể trợ giúp rất tốt cho bọn họ tìm được thực vật ăn được, Eugene có thể cảm giác được nguy hiểm, có lẽ vùng nông thôn mới thích hợp cho bọn họ sinh tồn...
Yêu cầu thật đúng là nhiều!
Thor âm thầm trợn trắng mắt, có điều người đã cứu được, nếu bởi vì nguyên nhân khác mà lại chết, hắn cũng sẽ cảm thấy khó chịu!
Được rồi, cứu người phải cứu cho trót, đưa Phật phải tiễn đến Tây thiên.
Hắn cảm giác mình thật sự quá thiện lương rồi!
Tiểu Jerry ở trong ngực Laura mở to hai mắt nhìn Thor, ngây thơ hỏi: "Anh Thor ơi, anh không thể cùng đi với chúng em sao?"
Tiểu Jerry hai lần được cứu sống, trong mắt nó Thor chính là đại anh hùng lợi hại nhất, lợi hại giống như Đại Hoàng vậy.
"Ha ha, anh còn có việc, không thể đi cùng các em." Cái này thật đúng là muốn dựa dẫm vào hắn a!
"Chúng em có thể đi theo anh không?"
"Không thể."
"Vì sao?" Tiểu Jerry vô cùng thất vọng, nếu như có thể đi theo anh Thor thì tốt quá rồi, không những mỗi ngày đều có thể nhìn thấy Đại Hoàng, cũng không cần lo lắng bị người xấu bắt.
"Bởi vì nơi anh muốn đi vô cùng vô cùng nguy hiểm, cho nên không thể mang theo các em được."
"Được rồi..." Thần thái trong mắt tiểu Jerry dần dần thối lui, nó cúi đầu, yên lặng ngồi trong ngực Laura chơi ngón tay của mình.
Những đứa trẻ khác cũng hơi thất vọng, bọn nó đều hy vọng Thor có thể mang theo bọn nó, chỉ có điều ngại ngùng mở miệng mà thôi.
Hiện tại thấy tiểu Jerry bị từ chối rồi, trong lòng cũng đành ngừng lại suy nghĩ này.
Thor cũng không biết bây giờ nước M có nơi nào có ít dị thú biến dị cỡ lớn, nhưng không sao, hắn có quang não Karl nha!
Karl chủ động chonr a vài nơi trước tận thế có ít động vật ăn thịt cỡ lớn là được rồi, dù sao sinh vật biến dị phải tồn tại từ trước rồi mới có thể biến dị nha!
Sau đó bọn hắn lại đến nơi khảo sát một phen, xác định tương đối an toàn là được rồi!
Rất nhanh, Karl đã chọn ra ba địa điểm tốt, trong đó địa điểm cách gần bọn họ nhất ước chừng ba trăm km.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.