Chương trước
Chương sau
Đối mặt với bóng tối đột nhiên xuất hiện cùng âm thanh ồn ào, Laura không có chút do dự, cô dùng sức kéo một cái, giật vòng cổ ra.
Ngay sau đó Laura lục lọi vòng khóa trên tay và trên chân đều giật ra hết.
Ở đây đã triệt để rối loạn, bên ngoài binh sĩ hô lớn không được phép lộn xộn, nhưng bọn hắn không nghĩ đến trước khi nguồn điện bị cắt các trói buộc của dị năng giả đều đã được mở ra rồi.
Kéo gông xiềng giam cầm bọn hắn ra, dị năng giả lao vọt đến cánh cửa thủy tinh!
Cánh cửa ngoài ý muốn đã bị đơn giản phá mở, rất nhanh, ánh lửa cùng tiếng súng máy nương theo từng đợt tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tiếp!
Laura ngồi cạnh thân thể dán vách tường đi về hướng cửa, sau khi xác định cánh cửa không khóa, nhanh chóng vọt ra, sau đó tiếp tục dán chặt lấy mặt tường chậm rãi dịch bước ra bên ngoài.
Cô biết rõ mình có bao nhiêu cân lượng, cũng không có ý định gia nhập cuộc chiến, cô chỉ có ý định đi tìm đồng bạn của mình.
Đột nhiên, cánh tay Laura bị người túm chặt, kéo mạnh về một nơi hẻo lánh.
Trong lòng Laura cả kinh, còn chưa đứng vững, nắm đấm tay kia đã đập tới người lôi kéo cô!
Nắm đấm bị người đơn giản cầm chặt, còn chưa chờ cô nhấc chân đạp, trên đỉnh đầu vang lên một giọng nói quen thuộc: "Laura, là tôi."
Laura ngừng động tác, cô nhẹ cau mày, giọng nói này có chút quen tai, nhưng trong khoảng thời gian ngắn cô không nhớ nổi đã nghe qua ở nơi nào.
"Tôi là Thor!"
Thor?
Laura lập tức nhớ tới chuyện hai tháng trước, cô chỉ nhìn thấy Thor một lần, nhưng bọn Below dường như có ấn tượng rất tốt với hắn, thỉnh thoảng còn nhắc tới hắn.
Làm sao hắn cũng ở đây? Cũng đã bị bắt?
Laura còn chưa nói ra nghi vấn trong lòng, chợt nghe Thor nói tiếp: "Cô đi theo tôi chúng ta đi tìm những người khác."
Nghe Thor nhắc đến những đứa trẻ khác, Laura vứt vấn đề khác ra khỏi óc, mặc kệ Thor lôi kéo mình đi lên phía trước.
Mà bên kia, sau khi Ôn Dao phá hủy toàn bộ hệ thống điện, bắt đầu đi đến phòng nghiên cứu trung tâm Karl báo, bọn Below đang ở đó.

Mới đi vài bước, phía trước truyền đến một trận bước chân ầm ĩ, còn có ánh đèn pin sáng ngời.
"Ai!"
Có người chú ý tới Ôn Dao, bọn hắn ngừng bước, mấy quả cầu lửa đột nhiên xuất hiện, xua đuổi bóng tối chung quanh, làm cho bóng dáng Ôn Dao hoàn toàn bại lộ trước mắt mọi người.
Thấy là một cô bé, các binh sĩ có chút phản ứng không kịp, chẳng lẽ là vật thí nghiệm trốn đến đây?
Không đợi các binh sĩ hỏi cái gì, Ôn Dao trực tiếp ra tay!
Vô số đao nước bay vụt đến, ánh sáng phản chiếu từ đèn pin nơi tay phản xạ ra quang mang chói mắt.
Một ít binh sĩ không kịp phản ứng trong chốc lát đã bị mất đi tánh mạng, còn mấy binh sĩ dị năng phản ứng kịp, trong hành lang nhỏ hẹp cũng bất lợi cho bọn hắn né tránh, bọn hắn chỉ có thể phóng tấm chắn bảo hộ ngăn cản trước mặt mình, đồng thời tận hết khả năng phản kích.
"A —— "
Sau lưng đột nhiên truyền đến một tiếng hét thảm, mọi người nhìn lại, sau lưng chẳng biết từ lúc nào xuất hiện một cây dị thực cực lớn, một đầu dây leo vung vẫy đâm xuyên qua lồng ngực một binh sĩ, nâng hắn lên giữa không trung, mà những nhánh dây leo còn lại cũng gào thét vung về phía bọn hắn!
Mạn Mạn gia nhập làm cho cuộc chiến trong thời gian ngắn nhất đã kết thúc, dưới mặt đất người nghiên cứu chủ yếu tập trung binh lực ở nơi giam giữ dị năng giả, bởi vậy đám người đến nơi này thực lực cũng không cao.
Ôn Dao nhìn nhìn thi thể nằm đầy đất, bảo Mạn Mạn thu nhặt hết vũ khí của bọn hắn, sau đó bỏ vào trong không gian.
Trên đường đi lại gặp nhóm binh sĩ nhỏ, đều bị Ôn Dao giải quyết.
Bởi vì có Karl, thiết bị truyền tin của bọn hắn hoàn toàn không phát ra tín hiệu, căn bản không biết tình huống khu vực khác, bởi vậy Ôn Dao cứ một đường thông suốt đi thẳng đến trung tâm sở nghiên cứu.
Nếu gặp nghiên cứu viên khác, cũng bị Ôn Dao thuận tay giải quyết, không quản xem bọn hắn làm khỉ gió gì có thật hay không tham dự vào nghiên cứu tại đây, Ôn Dao không giữ lại một người sống nào.
Cánh cửa trung tâm sở nghiên cứu đóng chặt, mấy tên lính canh gác ở không kịp lên tiếng đã bị Ôn Dao trực tiếp giải quyết hết.
Nhìn cánh cửa trước mắt, tròng mắt Ôn Dao hơi híp, xem ra lại phải dùng bạo lực phá cửa nữa à ~
Đột nhiên có chút hâm mộ dị năng của Hạ Y Huyên, nếu Ôn Dao có thể tự thuấn di vào thì tốt quá rồi!
Bên trong trung tâm sở nghiên cứu.

Toàn bộ căn cứ dưới mặt đất đều đen kịt một mảnh, tất cả các thiết bị đều ngừng hoạt động, nhưng trong phòng thí nghiệm trung tâm đèn đuốc vẫn sáng trưng, tất cả các máy móc đều hoạt động bình thường.
Freeman người phụ trách sở nghiên cứu đang chuyên chú quan sát số liệu thí nghiệm bên trên màn hình giám sát, chau mày, miệng lẩm bẩm, dường như gặp được vấn đề khó khăn gì đó.
"Không thể nào, số liệu tính toán trước đó chắc chắn phải chính xác chứ, tại sao lại thất bại nữa?"
Hắn cúi đầu trầm tư một chút, sau đó xoay người đi đến một lồng thủy tinh trong suốt nói với nghiên cứu viên khác: "Lấy nó ra, có vài số liệu chúng ta cần phải nghiên cứu một lần nữa."
Đứa bé này thức tỉnh dị năng bình thường, có lẽ trọng điểm đặt ở trên người của nó...
Có một nghiên cứu viên do dự nói: "Giáo sư... Vừa rồi xảy ra hai lần động đất, hơn nữa chúng ta liên hệ với những người khác cũng không có trả lời, chúng ta có phải nên đi ra ngoài xem hay không..."
"Xem cái gì?!"
Freeman thô lỗ cắt ngang lời đối phương nói: "Ở đây có thể có nguy hiểm gì? Thí nghiệm đã đến thời điểm mấu chốt nhất, cái này mang đến tiến hóa trọng yếu nhất cho nhân loại! Chỉ cần thành công, chúng ta có thể nắm giữ tiến hóa thần kỳ của nhân loại! Chúng ta vì cả nhân loại làm ra cống hiến lớn nhất! Các người có hiểu hay không?! Nhanh, lấy nó ra cho tôi!"
Vài tên nghiên cứu viên không dám phản bác, bọn hắn mở lồng chụp thủy tinh ra, đang chuẩn bị ôm Below còn đang hôn mê ra, đột nhiên một tiếng nổ cực lớn vang lên, đồng thời cả phòng thí nghiệm bắt đầu đung đưa!
Trong phòng thí nghiệm trên mặt bàn các loại dụng cụ bắt đầu rơi đầy đất, giấy tờ bay đầy khắp nơi, có vài thiết bị cũng rơi xuống.... những nghiên cứu viên "thân kiều thể nhược" càng là dưới chân bất ổn, lập tức lăn thành một đoàn.
Không đợi bọn hắn nắm vững đồ đạc để đứng lên... tiếng nổ mạnh vang lên lần thứ hai, lần này lắc lư càng thêm mãnh liệt, một lượng lớn dụng cụ rớt xuống, không ít đập trúng các nghiên cứu viên không kịp trốn tránh, nguyên một đám bị nện đến đầu rơi máu chảy.
Đợi đến khi chấn động dần dần bình ổn lại, đám nghiên cứu viên dắt díu nhau vịn bò lên, sau đó nhìn quanh một vòng phòng thí nghiệm một mảnh bừa bộn, cuối cùng đem ánh mắt nhìn về cánh cửa, bất ngờ phát hiện cánh cửa bị nện thành một động lớn, toàn bộ cửa ra vào đều tràn ngập hơi nước màu trắng.
Thời gian dần qua, một bóng dáng nhỏ gầy đi ra từ trong hơi nước, đúng là Ôn Dao vừa phá hư cửa đi vào.
"Mi là ai? Mi có biết mi đang làm gì hay không hả?!"
Freeman thở hổn hển giận dữ hét lớn về phía Ôn Dao đột nhiên xuất hiện, ánh mắt nhìn Ôn Dao quả thật muốn nhào tới xé nát Ôn Dao ra.
Nhìn phòng thí nghiệm không sai biệt lắm bị hủy hết một phần, Freeman quả thực đau lòng muốn chết.
Người này có biết đang làm gì hay không? Cô ta phá hủy phòng thí nghiệm chính là phá hủy toàn bộ hy vọng cùng tương lai của nhân loại!
"Cô là tội nhân của nhân loại, tội nhân của toàn bộ trái đất!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.