Chương trước
Chương sau
Ôn Dao đặt thú con trên đùi, nói nó nếu ngoan ngoãn liền có đồ ăn ngon, sau đó lấy một khối tinh thạch nhỏ cho nó, cũng không tiến hành tinh thần lực áp chế với nó.
Thú con cẩn thận từng li từng tí buông chiếc đuôi tiếp nhận tinh thạch, sau đó ngoan ngoãn ghé vào trên đùi Ôn Dao, không dám lộn xộn.
Lúc này Ôn Dao mới kéo Mạn Mạn vẫn luôn trong túi mình ra.
Lúc này Mạn Mạn đem tất cả dây leo của mình cuộn lại thành một đoàn hình tròn, bị Ôn Dao bắn ra mới từ từ mở ra dây leo của chính mình.
Ôn Dao muốn nhìn xem Mạn Mạn có vấn đề gì không, trước đó Mạn Mạn một ngụm nuốt lấy chiến sủng của Martina, Ôn Dao cũng không kịp ngăn cản, cũng không biết có thể có vấn đề hay không.
Ôn Dao suy đoán tiểu chút chít mọc ra ba phiến lá kia chắc là dị thực nào đó có linh trí đơn giản, theo tình huống chiến đấu trước đó mà xe, có khả năng lực chiến đấu của bản thân không cao, nhưng có thể ký sinh trên người thực vật khác, sau đó dẫn phát dị biến, khống chế đối phương chiến đấu?
Đây chỉ là suy đoán của Ôn Dao, cũng không có chỗ nào để chứng minh là đúng, dù sao cũng đã bị Mạn Mạn nuốt mất, chẳng lẽ lại còn có thể ói ra?
Trước đó Ôn Dao đã dùng tinh thần lực khôi thông với Mạn Mạn, tuy Mạn Mạn nói còn không rõ ràng lắm, nhưng ít nhất biết rõ nó không có bất kỳ không khỏe nào.
Hiện tại hỏi lại một lần nữa, Mạn Mạn còn không có bất kỳ nơi nào không khỏe, hơn nữa còn biểu thị vật kia ăn thật ngon, còn muốn nữa.
Xác định Mạn Mạn không có một chút việc gì, Ôn Dao lại đặt nó lên vai một lần nữa.
Mạn Mạn nhu thuận duỗi ra một nhánh dây leo ôm cổ Ôn Dao, mặc kệ ở đâu cọ cọ gương mặt Ôn Dao.
"Dao Dao, em chuẩn bị thu nó làm sủng vật hả?"
Thor chỉ chỉ vào thú con trên đùi Ôn Dao hỏi.
"... Để xem."
Ôn Dao thoáng do dự, cũng không có đáp án khẳng định.
Mang theo là nhất định rồi, về phần có giữ lại làm khế ước thú của mình hay không thì Ôn Dao còn chưa nghĩ ra, hoặc mang về cho những người khác cũng được, để xem.
"Cho dù nói thế nào, nếu nó đã đi theo chúng ta, tốt xấu gì cũng nên đặt cho cái tên!"
Thor sờ cằm nghĩ nghĩ, vỗ tay phát ra tiếng: "Gọi Tiểu Bạch đi!"
Còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ giải thích: "Em xem nó bộ dáng nó trắng trắng mập mạp như nhung, rất phù hợp."
Ôn Dao vẫn chưa trả lời, Karl đã bắt đầu đậu đen rau muống chủ nhân của mình: "Chủ nhân, một cái tên không có sáng ý như vậy mà ngài cũng có mặt mũi nói ra được à."
"Như thế nào không được? Đại Hoàng còn không phải gọi là Đại Hoàng sao? Nó gọi Tiểu Bạch... cũng xứng với Đại Hoàng lắm mà!" Thor lập tức phản bác nói.
"Grào —— "

Đại Hoàng ở một bên gầm nhẹ một tiếng phản bác Thor, thật ra, nó phản đối cái tên này rất lớn đấy!
Nhưng nắm đấm không lớn bằng chủ nhân, không dám phản bác.
"Dao Dao, em cảm thấy thế nào?"
Ôn Dao cầm thú con trắng cuồn cuộn lên, cùng đôi mắt vô tội của nó nhìn nhau, mở miệng nói: "Cầu Cầu."
Cầu... Cầu Cầu?
Thor cảm thấy cái tên này cũng không tốt hơn tên hắn đặt bao nhiêu!
Hai người vô năng nhìn nhau một hồi, cuối cùng Thor thua trận.
"Cầu Cầu rất tốt, lúc tiểu gia hỏa tự ôm chiếc đuôi của mình rất giống quả cầu, rất tốt, rất hình tượng! Vô cùng tốt!"
Thor nhấn mạnh hai lần, cho thấy chính mình cảm thấy cái tên này không tồi!
Năng lực xác định, tên cũng đã đặt xong, bọn Ôn Dao tiếp tục lên đường, lần này bọn họ có ý định đi đến chỗ có khả năng có mỏ tinh thạch Thor đã nói trước đó.
Đã có Đại Hoàng, tốc độ của Ôn Dao nhanh rất nhiều, Thor lái xe bay đuổi theo phía sau, mui xe mở ra để hấp thu năng lượng mặt trời.
Năng lượng mỏ có thể tiết kiệm liền tiết kiệm một chút, muốn trở về Tinh Minh còn cần không biết bao nhiêu năng lượng mỏ đây này!
Sau khi đến được mục tiêu, Karl cùng Ôn Dao xác định đây quả thật có mỏ năng lượng, hơn nữa số lượng cũng không tệ lắm.
Như vậy không có khả năng gì khác, một chữ —— đào!
Thor chuẩn bị vô cùng đầy đủ, còn mang theo người máy giỏi về đào móc, Ôn Dao hoài nghi hắn có phải ngay từ đầu đã chuẩn bị kỹ càng rồi hay không.
Ở Hoa quốc không dễ đào, liền đi đào ở nước khác!
Thế lúc trước tại sao phải cùng bọn họ làm giao dịch?
Cảm thấy chỉ cần chờ đủ thời gian, tự mình hắn cũng hoàn toàn không có vấn đề!
Ôn Dao không biết là, nếu không có bọn họ là nhóm đầu tiên khởi động tìm được nguồn năng lượng, bây giờ có khả năng Thor vẫn còn dạo quanh căn cứ Hoa Đông gom góp nguồn năng lượng đây này.
Karl khống chế những người máy đào bới kia tạo ra những thông đạo, Thor đi dạo chung quanh, Ôn Dao lập tức ngồi ở một bên cây đại thụ hấp thu năng lượng.
Bây giờ kinh mạch trong người Ôn Dao có chỗ mở rộng, cũng có thể hấp thu năng lượng trong trời đất được rồi, gần bên này năng lượng dồi dào, chiếu theo tình thế này, việc lên cấp sáu cũng rất nhanh.

Thor bắt một con dị thú cấp thấp chuẩn bị làm đồ nướng, mà Cầu Cầu ghé vào bên người Ôn Dao lại bị hù dọa, co lại chặt chẽ thành một đoàn dán chặt vào Ôn Dao.
Thor cũng cảm thấy mở mang kiến thức rồi đó, dị thú nhát gan như vậy cũng hiếm có lắm đấy!
Ngày hôm sau, Karl thông báo với bọn họ đã đào được năng lượng mỏ rồi, hơn nữa nhìn chất lượng này vẫn rất không tệ.
"Có một vấn đề."
Thor đột nhiên nhớ tới một sự kiện: "Hình như anh không có không gian trang bị lớn như vậy, đến lúc đó làm sao chở hết năng lượng mỏ này đi về đây?"
"Chứa một phần vẫn có thể đấy."
Đương nhiên Karl hiểu của cải chủ nhân nhà mình, nói không gian trang bị không lớn như vậy, nhưng có thể chứa một phần tư mỏ năng lượng ở đây vẫn không vấn đề gì đấy. Nó bay một vòng trước mặt Thor, cảm thấy chủ nhân muốn quá nhiều.
Năng lượng ở đây nhiều như vậy, Karl cũng không tiết kiệm nữa, trực tiếp ngưng tụ ra thân hình.
"Chỉ đào một cái như vậy sao đủ? Đều đã đến tất nhiên phải đào cho đủ vốn rồi, mi cũng không phải không biết chúng ta muốn trở về hao tốn bao nhiêu năng lượng."
"Vậy làm sao bây giờ?"
Thor nghĩ nghĩ, phân phó Karl: "Mi thử liên hệ với Phyllis, xem trên chiến hạm có khinh khí cầu vẫn chuyển đã sửa xong chưa, nếu có thì để mấy chiếc đến đây, chúng ta đem toàn bộ..."
Thor còn chưa nói xong, đã cảm thấy sau lưng mát lạnh, ngẩng đầu nhìn lại, vừa vặn đối diện với đôi mắt to ngăm đen kia của Ôn Dao.
"Mi liên lạc trước với Phyllis."
Thor nói với Karl xong cũng tiến đến bên người Ôn Dao, vẻ mặt nịnh nọt nói: "Dao Dao, chúng ta chia đều! Đến lúc đó anh chở về giúp em, cho anh em đi lấy, như thế nào?"
Ôn Dao trừng mắt nhìn, đột nhiên nói đến một chuyện khác: "Hiệp ước, hợp đồng."
Đầu óc Thor chuyển một vòng, lập tức hiểu được ý của Ôn Dao.
"Thế... thế nếu ở đây tìm được quá nhiều... như vậy tinh thạch trước kia chúng ta bàn với nhau... coi như xong!"
Thor đau lòng trả lời, hic, được rồi, coi như đầu tư cho tương lai vậy.
Có lẽ hành động của Hoa quốc bắt đầu sớm, hắn có thể kiếm được cũng có hạn, còn có thể bại lộ hành tung của chính mình, đồ đạc không cần tiền vẫn tốt hơn!
"Được!"
Ôn Dao rất hài lòng, lúc ấy ở căn cứ Hoa Bắc cha đã nói tinh thạch cha sẽ nghĩ cách, dựa theo hiểu biết của Ôn Dao về cha mình, có lẽ sẽ đào hố không ít ở các nơi khác. Không cần nói cho Thor biết... tiết kiệm tinh thạch bọn họ còn có thể dùng cho chính mình!
Ôn Dao lại để Thor một lần nữa viết một bản hợp đồng, sau đó cất kỹ, lại nhắm mắt bắt đầu tu luyện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.