"Dao Dao, em làm gì thế?" Thấy Ôn Dao ngồi cạnh thân thể vạch trần áo đen của Harry Deegan, Thor vội vàng đưa tay ngăn lại, đứa nhỏ này muốn làm gì thế này? Ôn Dao trợn trắng mắt liếc Thor, vung tay hất bàn tay ngăn cản của hắn ra, xốc áo khoác Harry Deegan lên, trực tiếp cầm lên một con thú con lông xù màu trắng. "Đây không phải dị thú của hắn sao, làm sao lại không chạy?" Thor còn tưởng rằng chủ nhân chết rồi, thú biến dị của hắn không phải báo thù giúp hắn thì có lẽ đã chạy thoát, không nghĩ đến lại còn một con. Con thú con màu trắng này có chút giống con thỏ, nhưng lỗ tai lại nho nhỏ hình cầu, còn có một đầu như sóc lại có chiếc đuôi xù to. Nó nhanh đóng chặt lại mắt, toàn thân càng không ngừng run rẩy, hiển nhiên là bị dọa sợ quá mức. "Tiểu gia hỏa này lá gan cũng quá nhỏ nha, nhìn xem đều bị dọa thành cái dạng gì rồi!" Thor đưa tay gõ gõ chiếc đuôi to của nó, sờ cằm cười gian nói: "Dao Dao, em xem nó mập như vậy, chúng ta đã vài ngày không được ăn thịt rồi, bắt nó nướng ăn như thế nào?" Nói xong còn liếm liếm bờ môi, phát ra tiếng nuốt nuốt nước miếng. Thú con dường như nghe hiểu lời Thor nói... thân thể nhỏ bé của nó càng run mãnh liệt hơn, thậm chí một tay còn túm lại chiếc đuôi to ôm vào trong lòng, cả thân thể cuộn mình bắt đầu run. "Ha ha ha, quá thú vị!" Thấy thú con phản ứng như thế, Thor cười đến mức nước mắt đều muốn chảy ra, con thú này phản ứng cũng quá thú vị! Ôn Dao không để ý đến hành động điên khùng của Thor, Ôn Dao ôm thú con vào trong ngực đứng lên, sau đó đá Thor một cước, lại để hắn khám xét người Harry Deegan, chính mình đi đến bên kia. Lại để Đại Hoàng dọn sạch chướng ngại trên đường, Ôn Dao kéo Martina ra. Lúc này Martina đã nửa điểm không còn nhìn ra bộ dáng trước kia rồi, cả người cảm giác giống như vài ngày không ăn không uống, thậm chí nhìn có vẻ già hơn mười mấy tuổi. Đôi mắt của cô nhắm nghiền, mắt và mũi đều có máu tươi chảy ra, nếu như không phải lồng ngực còn hơi hơi phập phồng, căn bản nhìn không ra cô còn sống. Đây là tác dụng phụ của thuốc bộc phát, cộng thêm nguyên nhân trạng thái bản thân của cô ta, lúc này cô ta đã hoàn toàn rơi vào hôn mê. Ôn Dao không có chút do dự, một đường đao nước bắn ra, trực tiếp xuyên qua trái tim của cô ta! Xác định đối phương đã chết, Ôn Dao bắt đầu tìm kiếm trên người cô ta, tìm ra một khối tinh thạch, mấy bình thuốc khôi phục thể lực, hai cây súng, một con dao, còn có một vài thứ thượng vàng hạ cám. Thu lại tất cả những vật hữu dụng, Ôn Dao đi đến một nơi khác, xoay người nhặt lên một ống tiêm. Cái này chính là ống tiêm thuốc bộc phát Martina tiêm thẳng vào người, bên trong còn lưu lại một ít chất lỏng.
"Dao Dao, kiểm tra đã xong, muốn tiêu hủy thi thể sao?" "Ừ." Thor không biết dùng cái gì, khiến cho hai thi thể trực tiếp tan rã rồi, cuối cùng chỉ còn lại một đống tro tàn màu đen. Lại để Đại Hoàng thổi tan đống tro tàn kia, Thor phủi tay: "Dao Dao, chúng ta cần phải đi? Những người kia sắp tới đây rồi. Trước đó Karl đã tìm được một viện nghiên cứu hàng không vũ trụ, hơn nữa đã có phân tích phân bố mỏ quặng ở nơi này, đã tìm đucợ một mạch khoáng chưa có người phát hiện, hai nơi này chúng ta đi đến nơi nào trước đây?" "Trước đi tìm người." Ôn Dao cuốn tất cả nước kề bên này lên, hình thành một quả cầu nước để nó bay lơ lửng bên người, sau đó ôm thú con nhảy lên lưng Đại Hoàng, mang theo quả cầu nước bay thẳng lên trời. Thor nhìn qua bóng dáng Đại Hoàng càng ngày càng xa, cả người ngây ngốc rồi. Mẹ nó, lại vứt bỏ hắn! Không thể để hắn ngồi ở phía sau cùng đi sao hả?! Thấy chủ nhân nhà mình như chịu không nổi đả kích hóa đá ở đằng kia, Karl có lòng tốt nhắc nhở: "Chủ nhân, nếu ngài không đi chúng ta sẽ bị truy đuổi không ít đấy!" Thor hừ mạnh một tiếng, có tọa kỵ giỏi lắm hả! Ván trượt phi hành của hắn cũng rất nhanh! Nhảy lên ván trượt, Thor tăng hết tốc độ đuổi theo. Thor vừa rời khỏi không bao lâu, một đám người khác cũng chạy tới. Nhìn một vùng bừa bộn hỗn loạn này, tất cả mọi người đều ngây người. "Ôi trời ơi!! Lực phá hoại khủng bố như vậy!" "Một trong đó hẳn là dị năng hệ mộc, các người nhìn xem thực vật nơi đây rõ ràng khác hẳn, hơn nữa không ít còn xảy ra dị biến." "Thế người khác thì sao?" "Nhìn không rõ, ở đây theo dấu vết cành lá đứt gãy có chút giống lưỡi dao gió tạo thành, thế nhưng lại có chút không giống, hình như là do thứ gì đó nổ tung gây ra?" "Chúng ta không phải đã nghe không ít tiếng nổ mạnh đấy sao, chẳng lẽ là hệ hỏa?" "Không có khả năng! Nếu là hệ hỏa những thực vật này nhất định có dấu vết lửa thiêu, nhưng các người nhìn xem, chung quanh nơi này căn bản cũng không có!" "Đúng vậy, cái khác nhìn không ra!" "Nhưng hệ mộc này cũng mạnh nhất đấy, nói không chừng không kém tiểu thư Martina đâu! Đúng rồi, tiểu thư Martina đâu rồi? Các người có nhìn thấy cô ấy hay không?" Lời này vừa nói ra, lúc này bọn hắn mới phát hiện quả thật không nhìn thấy Martina.
"George, vừa rồi không phải các người ở cùng tiểu thư Martina canh giữ ở nơi trú quân sao? Anh đã tới còn tiểu thư Martina đâu?" "Tiểu thư Martina để chúng tôi đi trước, cô ấy nói lập tức sẽ đến ngay, tôi cũng không biết cô ấy ở đâu." Có người suy đoán nói: "Chẳng lẽ tiểu thư Martina lạc đường, tìm không thấy chúng ta?" "Làm sao có thể! Tiểu thư Martina là dị năng giả hệ mộc cấp năm đấy, trong núi rừng này khắp nơi đều là thực vật, làm sao tiểu thư Matina có thể lạc đường được!" "Đừng tranh cãi nữa, có khả năng cô ấy không đến, chúng ta nên nhìn chung quanh xem có đầu mối gì hay không." Mọi người dò xét một vòng ở chung quanh nơi này, lại không có bất kỳ phát hiện nào, ngoại trừ biết có một dị năng giả hệ mộc hoặc dị thú hệ mộc, không còn lưu lại bất cứ dấu vết gì, quả thật không biết đối thủ là ai. "Làm sao tôi cứ cảm thấy... những dị thực này có một vài loại rất giống bút tích của tiểu thư Martina..." Có một dị năng giả khá quen thuộc với Martina nói ra sự nghi ngờ của mình, có một vài loại dị thực rất giống Martina thúc đẩy sinh trưởng ra đấy. "Không phải đâu..." Đoàn người hai mặt nhìn nhau, không quá nguyện ý tin tưởng suy đoán này. Nếu như một trong đó là Martina, như vậy người cùng cô ấy tác chiến là ai? Có thể cùng Mã Đế Na đánh thành như vậy, đối phương nhất định cũng là dị năng giả cấp năm, chẳng lẽ người ở căn cứ gần đây đến? Dù sao bây giờ chỗ bọn hắn đang đứng cách căn cứ nhà mình quá xa rồi, mà kế bên này còn có một căn cứ, căn cứ kia là một phần của chính phủ đấy. "Chúng ta vẫn đừng nên đoán mò nữa, nói không chừng tiểu thư Martina còn đang yên ổn chờ ở nơi trú quân đây này." "Đáng tiếc máy liên lạc không biết vì sao lại xảy ra vấn đề, bằng không bây giờ đã có thể hỏi một chút rồi." Vừa tiến vào cánh rừng không bao lâu, máy liên lạc của bọn hắn đã xảy ra vấn đề, làm cho bọn hắn không chỉ không liên lạc được với nơi trú quân, một phần khác đi bắt dị thú cũng không biết tình huống của bọn hắn. Karl biểu thị: đúng vậy, chính là ta làm đấy! "Bahrton, mày nói xem như thế nào?" Hiện tại bọn hắn mất đứa bé kia, không tìm được con hổ biến dị, ở đây lại xuất hiện tình huống khác, tiếp theo bọn hắn nên làm gì đây? "Lại đi tìm con hổ biến dị xem, nếu như tìm không thấy thì trở về nơi trú quân." "Chỉ có thể như vậy, nhưng ngài Harry Deegan đi đâu rồi? Không có hắn bắt dị thú cũng không có tác dụng!" "Trước mặc kệ hắn đi, bắt được dị thú rồi nói sau, nói không chừng bắt được nó thì hắn lại xuất hiện."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]