Chương trước
Chương sau
Ánh mắt Below nhìn chăm chú vào Ôn Dao đánh giá một phen, cô bé này là chủ nhân của King à?
Hơn nữa cái tên "Đại Hoàng" này thật khó đọc, Below cảm thấy tên bọn nó đặt càng phù hợp với khí chất của King hơn.
Trong lòng Below không quá thoải mái, bọn nó đã ở chung với Đại Hoàng hơn một tháng, nó đều xem Đại Hoàng thành người một nhà, cho rằng vẫn luôn như vậy, kết quả nửa đường lại xông ra một chủ nhân quỷ gì vậy!
Ai biết là thật hay giả ah!
"Cậu làm sao chứng minh cậu là chủ nhân của nó?"
Đối mặt với Below chất vấn, Ôn Dao hoàn toàn không có phản ứng, nó có tư cách gì bảo Ôn Dao cung cấp chứng minh?
Ôn Dao vừa xoa đầu Đại Hoàng vừa nói với Thor: "Karl nói trong đầu nó có máu bầm."
"Ừm, vừa rồi Karl cũng có nói với anh, vấn đề nhỏ, bây giờ có thể trị liệu."
Below thấy hai người này lại nói những lời nó nghe không hiểu, vì vậy đề cao âm lượng: "Tôi nói các người có chứng cứ gì chứng minh King là của các người? Nó lại không thể nói chuyện, còn không phải các người nói cái gì chính là cái đó sao?!"
Thor móc móc lỗ tai, một tay khoác lên bờ vai Below, tay kia tùy ý chỉ chỉ Ôn Dao đang "nhào nắn hành hạ" Đại Hoàng.
"Nhóc cảm thấy bọn họ nhìn không giống quan hệ chủ nhân và sủng vật sao? Anh nghĩ lúc Đại Hoàng ở cùng với các người nhất định không để các người làm vậy nha?"
Tuy lão hổ Đại Hoàng kia tạm thời mất trí nhớ, nhưng Thor cảm thấy y theo tính cách của nó, tuyệt đối sẽ không để đám trẻ này làm ra chuyện như vậy.
Below há to miệng, lại nói không nên lời bất cứ phản bác gì.
Tuy ở chung được một tháng, nhưng thái độ Đại Hoàng đối với bọn nó cũng không tính đặc biệt tốt, cũng không cho phép bọn nó đơn giản đụng chạm vào nó, cũng chỉ có Laura giúp nó thay thuốc băng bó vết thương mới có thể nhân cơ hội thân cận một chút.
"Cho nên đây không phải là minh chứng tốt nhất sao?"
Thor vỗ vỗ bả vai Below tiếp tục nói: "Không phải anh nói nha, bây giờ tiểu đồng bọn của các người không có việc gì, đêm nay cũng không có chuyện gì. Hơn nữa bọn hắn còn bố trí bẫy muốn bắt Đại Hoàng, đêm nay các người tốt nhất về trước đi, đừng mạo hiểm."
"Chúng ta không thể bỏ lại một mình tiểu Jerry!" Một đứa trẻ khác lập tức mở miệng, biểu thị tuyệt đối không thể bỏ lại bất kỳ đồng bọn nhỏ nào.
"Chưa nói là không cứu nha, chỉ là đêm nay không được, chúng ta vừa rồi không phải nói tốt rồi sau, anh sẽ giúp các người cứu tiểu Jerry ra, tin tưởng anh!"
Thor lời thề son sắt tỏ vẻ nhất định mình sẽ cứu người, để bọn Below về trước.
Below nhìn nhìn Đại Hoàng, có chút chần chờ.
Nếu bọn họ thật sự là chủ nhân của King, là đến tìm nó, như vậy có phải sau khi tìm được cứ thế mà đi hay không?
Nói giúp cứu người cũng chỉ lừa gạt bọn nó mà thôi?

Thấy Below do dự, Thor chỉ chỉ đằng say cánh rừng: "Các người đi trước qua bên đó đợi chút đi, chúng tôi phải trị liệu cho Đại Hoàng, đợi lát nữa nói sau."
Đợi Below bọn hắn đi qua một bên, Thor thở phào một cái: "Trẻ con thật phiền phức."
Từ trong không gian lấy ra rương trị liệu, chuẩn bị xong những dụng cụ cần thiết, Ôn Dao để Đại Hoàng rơi vào ngủ say, sau đó Thor gây tê, rất nhanh đã rút được máu bầm trong đầu Đại Hoàng ra.
"Tốt nhất cần nghỉ ngơi nghiêm chỉnh, nhưng lúc này cũng thuận tiện, xem vết thương của nó một chút."
Đại Hoàng bị thương có ba khu vực bị nặng nhất, đầu cùng cánh, còn có sau chân trái.
"Ồ?"
Trong quá trình kiểm tra Thor phát hiện ra vấn đề: "Cái này không đúng, tuy thương thế khá nghiêm trọng, nhưng theo lý mà nói miệng vết thương có lẽ đã sớm khép lại rồi mới đúng, thể chất Đại Hoàng cũng không tệ, làm sao vết thương này lại có hiện tượng lặp đi lặp lại nhiều lần như vậy?"
Trên tay công cụ có hạn, nhưng Thorvẫn rút ra mẫu biểu bì da trên vết thương của Đại Hoàng để [Garci] tiến hành phân tích đơn giản, phát hiện miệng vết thương Đại Hoàng có khả năng dính gì đó, nó ngăn cản miệng vết thương của Đại Hoàng khép lại như bình thường, lại còn làm vết thương tái phát nhiều lần.
"Anh nhớ ra, vừa rồi đứa bé kia có nói một cô bé gọi là Laura giúp Đại Hoàng băng bó vết thương đấy..."
Thor nói xong câu đó, cũng cảm giác được không khí bên người hình như thấp xuống, gió lạnh thổi qua sưu sưu.
Quay đầu nhìn lại, tuy vẻ mặt Ôn Dao không có bất kỳ biến hòa nào, nhưng Thor thề, vừa rồi cảm giác của hắn nhất định không có sai!
"Thế... Anh chỉ là suy đoán, suy đoán..."
Thor cẩn thận hoạt động bước chân, để cho chính mình cách Ôn Dao xa một chút.
Đã phát hiện, tự nhiên không có khả năng bỏ qua.
Thor một lần nữa mở vết thương của Đại Hoàng ra, làm sạch sau đó dùng máy móc tiến hành trị liệu.
Khoa học kỹ thuật ngoài hành tinh quả nhiên dùng rất tốt, không bao lâu miệng vết thương đã khép lại rồi, chỉ để lại vết sẹo nhẹ nhàng, chỉ có điều lông trên người Đại Hoàng cần phải có thời gian để từ từ dài lên.
"Dao Dao, làm sao bây giờ? Đi sao?"
Mục đích của bọn họ chính là tìm Đại Hoàng, bây giờ đã tìm được Đại Hoàng, bọn họ hoàn toàn có thể buông tay đi rồi.
Về phần an nguy của đứa trẻ bị bắt kia, thật ra cũng không nằm trong phạm vi cân nhắc của hắn.
"Không."
"Không đi?" Thor kinh ngạc, chẳng lẽ Ôn Dao thật sự muốn cứu người à?
Hắn cảm thấy cho dù những người kia không bắt được Đại Hoàng cũng sẽ không làm gì đứa trẻ kia, nói không chừng còn có thể mang bọn nó về căn cứ đây này.
Thor đoán không ra cách nghĩ của Ôn Dao, nhưng Ôn Dao đã nói không đi vậy thì không đi chứ sao.

"Nếu như không đi chúng ta còn phải trở về đấy, hiện tại thời gian không còn sớm, anh nói em bị lạc đường nên đến tìm em, lại không quay về bọn hắn sẽ đem lòng sinh nghi."
Ôn Dao gật gật đầu, đánh thức Đại Hoàng còn đang nằm rạp trên mặt đất.
Lúc Đại Hoàng tỉnh lại còn có chút không rõ, nó nhớ rõ không phải mình nhảy vào biển tìm chủ nhân hay sao?
Còn nhớ lúc ấy thấy được vòng xoáy màu đen khổng lồ, chủ nhân bị nuốt vào, sau đó mình cũng không chống cự nổi lực hút đó, cũng bị cắn nuốt vào trong, sau đó hai mắt tối sầm ngất đi rồi.
Hiện tại, nó làm sao xuất hiện trong rừng cây rồi hả?
Khẽ lắc lắc đầu, nó phát hiện chủ nhân của mình lại đứng trước mặt mình rồi!
Rống ~ chủ nhân!
Đại Hoàng gầm nhẹ một tiếng muốn nhào về phía Ôn Dao, lại phát hiện thân thể mình dường như không nghe sai sử, động tác cũng không cân bằng, bịch ~ một cái ngã trên đồng cỏ.
Lúc này Đại Hoàng mới phát hiện thân thể của mình có vài nơi mất đi tri giác!
A! Nó là làm sao vậy?!
Ngay vào lúc nó đang nghĩ chuyện gì xãy ra, một bàn tay nhỏ vươn ra chọc chọc vào mũi của nó.
"Nhớ ra?"
Đại Hoàng mở to mắt vô tội nhìn nhìn, hoàn toàn không hiểu chủ nhân nhà mình đang nói cái gì.
Nhớ ra cái gì?
"Xem ra quả thật có chút ngu ngốc."
Nghe Ôn Dao dùng giọng điệu bình tĩnh nói ra lời đậu đen rau muống như thế... Thor cảm thấy Đại Hoàng cũng thật đáng thương đấy.
"Đại Hoàng này trước đó mi mất ký ức, ngay cả Dao Dao cũng không nhớ rõ, bây giờ mi còn nhớ rõ chuyện sau khi mi rơi xuống biển hay không?"
Nghe Thor nói.... Lúc này Đại Hoàng mới chú ý cái người đáng ghét này cũng ở đây.
Đại Hoàng trợn trắng mắt liếc nhìn Thor, xì mũi coi thường với lời Thor nói.
Hoàng đại gia nó làm sao có thể mất trí nhớ?!
Còn không nhớ rõ chủ nhân nhà mình?!
Nói đùa gì vậy!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.