Chương trước
Chương sau
Đợi bọn Ôn Minh đuổi đến quốc doanh nước M, chung quanh đã vây đầy người.
Quốc doanh nước M không nhỏ, lúc này ở tít mãi bên ngoài là một mảnh hỗn độn, mấy đỉnh lều vải bị lưỡi dao sắc bén vạch rách phá hủy, trên mặt đất rơi lả tả nhánh cây cùng đủ vật lẫn lộn.
Nhưng binh sĩ nước M không lộ ra kinh hoảng nhiều, bọn hắn chia làm hai tổ, một tổ bảo hộ trung tâm doanh trướng cùng trưởng quan, một tổ khác có ý đồ bắt lấy Đại Hoàng.
Không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, bọn hắn cũng không sử dụng vũ khí hiện đại hoá, hơn nữa dùng dị năng tiến hành phương thức bắt.
Đương nhiên, Đại Hoàng ăn nhiều tinh thạch của Ôn Dao như thế tự nhiên không dễ dàng bắt được, sau mấy lần thất bại, binh sĩ nước M trực tiếp thả thú biến dị của bọn hắn ra.
Đây là một con chim biến dị toàn thân đỏ rực, cho dù trong đêm đen như mực, cũng có thể thấy rõ thân ảnh hệt như hỏa diệm của nó.
Hình thể của nó chỉ bằng một phần ba Đại Hoàng, nhưng tốc độ cũng không thua kém Đại Hoàng hệ phong, mà lại có dị năng hệ hỏa. Nó vừa đuổi theo Đại Hoàng, vừa tìm cơ hội phun ra từng đoàn từng đoàn hỏa diễm, tuy nhiên đều bị Đại Hoàng linh hoạt tránh thoát.
Nhìn hai bóng dáng mi đuổi ta ta rượt mi trong bóng đêm, Phí Hướng Địch hỏi Ôn Minh bên cạnh: "Đại Hoàng có thể đánh thắng không?"
"Có lẽ không có vấn đề."
Ôn Minh cũng có hiểu rõ thực lực Đại Hoàng, đây chính là gia hỏa mỗi ngày gặm tinh thạch như đồ ăn vặt!
Cũng chỉ có em gái mình mới có thể khí phách nuôi dưỡng sủng vật như vậy, ngẫm lại Tiểu Tiểu, Đại Hoàng, Mạn Mạn ba đồ tham ăn kia mỗi ngày ăn tươi bao nhiêu tinh thạch, mà ngay cả Trường Phong cũng đều là Ôn Dao phụ trách đấy.
Bởi vì tuổi còn nhỏ, lần này cũng không mang nó đi, Ôn Dao để lại cho nó không ít tinh thạch, để Hạ Y Huyên xem tình hình rồi cho nó ăn.
Hiện tại ngẫm lại, Ôn Minh cảm thấy có phải mình cũng nên để dành tinh thạch hay không, Trường Phong cũng không thể luôn để em gái cho ăn nha!
Ngẫu nhiên trên bầu trời có Lưỡi Dao Gió hoặc quả cầu lửa công kích nhau rơi xuống, thỉnh thoảng sáng lên ánh lửa, tình hình chiến đấu của bọn chúng vẫn rất kịch liệt.
Chú ý thấy bọn Ôn Minh đã chạy đến rồi, Nors dẫn người của bọn hắn đi qua.
"Thiếu tướng Phí, có thể bảo con hổ biến dị của các người dừng tay hay không?"
"Cái này... Thật xin lỗi, chủ nhân của nó cũng không phải chúng tôi, cũng không nghe mệnh lệnh của chúng tôi."
Phí Hướng Địch áy náy nói, biểu thị bọn hắn đều bất lực.
"Chúng tôi có thể hiểu tâm tình của nó, nhưng chuyện bây giờ còn chưa biết rõ hoàn toàn thế nào, hơn nữa hơn nữa có khả năng chủ nhân của nó còn sống, chuyện này hai bên chúng ta đều nên yên tĩnh một chút, xúc động cũng không thể giải quyết tất cả vấn đề."

"Đương nhiên, chúng tôi..."
Phí Hướng Địch đang định nói tiếp lại bị tiếng hổ gầm đánh gãy, tiếng rống cực lớn hấp dẫn lực chú ý của tất cả mọi người vây xem, chỉ thấy trên bầu trời kia bóng dáng màu vàng đột nhiên quay đầu, bay rất nhanh về một hướng khác.
Chim biến dị màu đỏ ngẩn người, dường như muốn đuổi theo, lại bị chủ nhân của mình gọi về.
"Ôn Minh, nó làm sao vậy?"
Ôn Minh nhíu mày, đột nhiên cậu kinh hô một tiếng "Dao Dao", sau đó cũng đuổi theo hướng Đại Hoàng rời khỏi.
"Chẳng lẽ Dao Dao trở về rồi hả? Đại Hoàng cảm nhận được hơi thở của chủ nhân?"
Phí Hướng Địch cùng La Chính Thanh nhìn nhau, cũng mang theo binh sĩ đi theo, mà Nors ở một bên nghĩ đến điều gì, hắn ra lệnh một binh sĩ mấy câu, mang theo mấy người đuổi theo.
Tốc độ Ôn Minh chênh lệch quá xa với Đại Hoàng, cộng thêm sắc trời tối đen, đi chưa được mấy bước cậu đã không nhìn thấy bóng dáng Đại Hoàng nữa rồi.
"Ôn Minh, chuyện gì xảy ra?"
Đằng sau bọn người Phí Hướng Địch đuổi theo, bọn hắn quan sát mọi nơi, cũng không nhìn thấy Đại Hoàng.
"Đại Hoàng đâu rồi? Đi đâu?"
"Chắc là hướng kia, có điều.... chúng ta trở về nơi trú quân đợi đi."
Ôn Minh biết Đại Hoàng rất thông minh, tốc độ bọn họ kém quá xa, đuổi theo nó không bằng trở về nơi trú quân, nếu quả thật chính là Dao Dao, Đại Hoàng nhất định sẽ mang con bé trở về nơi trú quân!
Quả nhiên, bọn họ trở về không bao lâu, đã nhìn thấy Đại Hoàng vác hai người trên lưng trở về rồi.
"Dao Dao!"
Ôn Minh tiến lên một bước, ôm em gái từ trên lưng Đại Hoàng xuống dưới, cẩn thận đánh giá từ trên xuống dưới, xác định Ôn Dao ngoại trừ sắc mặt tái nhợt nhìn bên ngoài có vẻ vô cùng mệt mỏi, trên người không có những thứ vết thương khác, tảng đá trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống.
"Đây rốt cuộc tình huống thế nào?"
Phí Hướng Địch nhịn không được xen vào hỏi, làm sao bọn họ đột nhiên xuất hiện? Trước đó ở đâu? Vì sao quân hạm tìm một ngày cũng không tìm thấy?

"Trưởng quan Phí, chuyện này đợi lát nữa rồi nói, bây giờ cho Dao Dao đi nghỉ ngơi trước, nếu không phải có Dao Dao, chúng tôi không thể trở về được!"
Thor trước khi Đại Hoàng ném hắn đi đã nhảy xuống, hắn nhìn có vẻ mệt mỏi.
Nhìn thấy bộ dáng Ôn Dao có chút giống bộ dạng trước đó dẫn dụ động vật biển trở về, Phí Hướng Địch suy đoán bọn họ có thể gặp chuyện gì, lại để Ôn Minh đưa Ôn Dao đi nghỉ ngơi trước.
Đợi Ôn Minh đưa Ôn Dao rồi trở về, Thor bắt đầu bị "tam đường hội thẩm" rồi.
"Từ Dương, rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Đây là cậu cố ý hả? Cho dù cậu có kế hoạch, cũng nên nói cho chúng tôi một tiếng! Còn có, chuyện nguy hiểm như vậy sao cậu còn mang theo Dao Dao?!"
Người đã đầy đủ, Phí Hướng Địch mở đầu mắng Thor một trận, tuy hắn không phải binh sĩ của mình, nhưng tổng chỉ huy hành động lần này là hắn, Thor hành động một mình khiến hắn rất tức giận, cái này quá không kỷ luật rồi!
"Thật ra chuyện này là ngoài ý muốn! Các người hãy nghe tôi nói..."
Dựa theo lời Thor nói, hai ngày trước Ôn Dao cũng cảm thấy có người theo dõi mình, hơn nữa dường như còn muốn tạo cơ hội ngoài ý muốn để xác định cái gì.
Sau đó hắn đã nghĩ tương kế tựu kế làm cho đối phương giấu đầu lòi đuôi, ai biết trong quá trình này lại có chút ngoài ý muốn, hai người bọn họ rơi xuống biển rồi!
Vốn cái này cũng không xem vào đâu, bọn hắn hoàn toàn có năng lực tự bảo vệ mình, nhưng không may chính là dưới đáy biển đột nhiên xuất hiện một dòng nước xoáy, cuốn bọn họ vào, chờ bọn hắn tỉnh lại, đã phát hiện mình đang ở một vùng biển lạ lẫm.
Sau đó Thor nói một tràng với bọn họ vất vả thế nào mới xác nhận chính xác phương hướng, nghĩ cách trở về.
Cũng may mọi người đều biết dị năng không gian của Ôn Dao, lần trước Ôn Dao dẫn dụ động vật biển trở về, Ôn Minh đưa không ít thiết bị cứu hộ trên biển cho Ôn Dao, trong đó còn có một thuyền cứu hộ cỡ nhỏ.
Thor nói bọn họ lúc gần đến hải đảo bị một quân hạm phát hiện, sau đó kéo bọn họ lên, cũng không lâu lắm Đại Hoàng đã đến, thuyền cứu hộ còn ở trên chiếc quân hạm kia đấy.
"Thật như vậy? Nói cách khác các người mất tích là vượt ngoài kế hoạch?"
Nghe Thor kể xong, Phí Hướng Địch làm sao cũng cảm thấy không thể tin được, từ đâu xuất hiện dòng nước xoáy đẩy người ta đến nơi xa như vậy? Hơn nữa người còn khá tốt không chút thương tích?
Làm sao cứ cảm thấy không chút khoa học!
Hơn nữa xuất hiện dòng nước xoáy lợi hại như vậy, sao quân hạm chung quanh không phát hiện ra?
Ôn Minh cũng bó tay, cậu dám xác định thằng này biên chế câu chuyện, bọn họ nhất định đi đến nơi nào đó không muốn bị những người khác phát hiện ra!
Nhưng, hắn biên soạn câu chuyện có thể biên soan đáng tin cậy một chút được không! Bịa đặt dòng nước xoáy như vậy làm sao cũng thấy gạt người quá rồi đấy!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.