Chương trước
Chương sau
"Quá ẩu tả!"
Phí Hướng Địch không ngừng vỗ xuống bàn, chân mày cau lại, trừng mắt nổi giận nói: "Chuyện lớn như vậy làm sao cũng phải bàn bạc với chúng ta một chút chứ, không nói tiếng nào lại tự mình làm như vậy, gây cho chúng ta bao nhiêu phiền toái? Quả thực không hề có kỷ luật! Ai cho hắn lá gan cùng dũng khí chứ?!"
"Đừng nóng giận đừng nóng giận." So với Phí Hướng Địch tức giận, ngược lại La Chính Thanh không có tức giận như vậy, vẻ mặt hắn trấn an: "Chuyện đã xảy ra rồi, bây giờ quan trọng nhất ngẫm lại phía sau phải làm sao đây. Tính toán ra, đây cũng là một cơ hội, chúng ta phải nắm chắc như thế nào."
"Chờ bọn họ trở về tôi sẽ để cho Từ Dương khắc sâu kiểm nghiệm đấy!" Ôn Minh nghĩa chính ngôn từ nói.
Thằng này, lại dám bắt cóc em gái cậu làm chuyện xấu!
"Đây là chuyện sau đó, phó bộ trưởng La anh đến sắp xếp tiến hành chuyện giao tiếp phía sau, chúng ta trước hết để quân hạm đi đến nơi bọn họ rơi xuống, nói thế nào quá trình này cũng phải tiến hành đấy."
Mà bên kia, Nors dẫn người vội vàng trở lại quân doanh, để người gọi hai người hôm nay theo dõi Ôn Dao qua đây.
Parker vừa đi theo binh sĩ đi vào lều vải, vừa không ngừng nhìn Stevie đi bên cạnh hắn.
Trong lòng của hắn lo lắng không yên, thật sự không hiểu lúc ấy vì sao Stevie lại đột nhiên ra tay.
Tuy người đàn ông Hoa quốc kia rất phiền, nhưng nếu bọn hắn nhất định muốn đi, đối phương cũng không nhất định có thể ngăn cản!
Chuyện xảy ra sau đó Stevie còn nói lại không có người trông thấy, ai biết là bọn hắn làm?
Nhưng bây giờ xem ra, thật sự rất có thể là bị phát hiện rồi...
Hai người tiến vào trong lều, đã nhìn thấy vài quan quân cao tầng đều ở đây, sắc mặt mỗi người đều không tốt lắm, dường như có chuyện gì không tốt xảy ra.
Trong lòng Parker thoáng lộp bộp một phát, có một loại dự cảm không tốt.
Quả nhiên, rất nhanh nghe được giọng nói ẩn ẩn tức giận: "Hôm nay bảo các người theo dõi người thế nào rồi? Làm sao bây giờ đã trở lại rồi?"
Stevie không chút nghĩ ngợi đã mở miệng nói ra: "Chúng tôi theo dõi một nửa không biết vì sao đã bị phát hiện, không có cách nào đành trở về."
"Thật sự?" Nors ý vị sâu xa hỏi ngược lại.
Stevie thoáng chần chờ một chút, hắn cũng phát hiện không được bình thường, chẳng lẽ chuyện này bị phát hiện rồi sao?
Không thể nào đâu... Hắn nhớ lúc ấy chung quanh căn bản không có những người khác...
"Thật sự."

"Cậu con mẹ nó xem tôi là kẻ ngu à!"
Nors túm lấy đồ đạc bất kỳ trên bàn nện thẳng vào đầu Stevie: "Chính mình làm ra chuyện gì trong lòng không chút gì sao? Cậu! Cậu đến nói! Hôm nay đến cùng xảy ra chuyện gì!"
Parker cẩn thận từng li từng tí nhìn qua Stevie, thấy ánh mắt cảnh cáo của đối phương.
Trong lòng của hắn cân nhắc một phen, cuối cùng vẫn kể lại một năm một mười chuyện đã xảy ra.
"Cho nên, đúng là các người ra tay trước hả? Còn đánh đối phương rớt xuống vách núi?"
Trong lòng Parker muốn giải thích rõ ràng chuyện không liên quan gì đến hắn, hắn còn khuyên can kia mà!
Nhưng bây giờ hắn không dám nói gì, chỉ có thể nhẹ gật đầu.
Trong lòng Nors tức muốn nổ phổi, nếu thật sự gϊếŧ người không bị phát hiện cũng thôi đi, bây giờ không chỉ không xác định sống chết của đối phương, còn bị người ta phát hiện báo ra!
"Các người chỉ nhìn chung quanh, lại không nhìn thấy gì trên mặt biển sao!"
Parker không dám nói thật ra bọn hắn không nhìn kỹ chung quanh, lúc ấy nhìn thấy đối phương rơi xuống biển, Stevie lại đi rồi, hắn làm gì còn tâm tư quan sát chung quanh!
"Được rồi, thiếu tướng Nors, anh cũng đừng nóng giận, bây giờ không phải lúc truy cứu trách nhiệm của bọn hắn, bây giờ quan trọng nhất làm thế nào dẹp loạn chuyện này. Có điều theo phương diện khác mà nói, chúng ta cũng có thể từ chuyện này nhìn ra thực lực hiện tại của Hoa quốc."
Có người vỗ vỗ bả vai Nors, lại để người dẫn hai người kia đi tạm thời trông coi cẩn thận.
"Đúng vậy, hơn nữa lại nói tiếp quân hạm nước A Tam thật sự nhìn thấy đối phương rơi xuống biển, bọn hắn cũng không biết chuyện xảy ra thế nào, đối phương lại không biết sống chết thế nào, chân tướng mọi việc ai biết như thế nào? Chúng ta cũng có thể nói đối phương ra tay trước!"
Còn có người rất nhanh nghĩ ra phương pháp xử lý trả đũa, cũng kích động.
"Cái này cũng phải xác định đối phương chết mới được, bằng không đến lúc đó bọn hắn xuất hiện từ nơi nào đó, thế thì chỉ bẻ mặt!"
"Đều đã rơi xuống biển có lẽ tỷ lệ còn sống cũng không lớn, thời gian lại còn qua lâu như vậy."
"Vậy cũng không nhất định, ai biết đối phương có chuẩn bị gì phía sau."
"Sao tôi cứ cảm thấy chuyện này có chút nào đó không đúng? Các người nghĩ xem, mặc dù có lúc Stevie tính tình nóng nảy một chút, nhưng hắn cũng không phải người không hiểu cái gì, làm sao đột nhiên hắn lại ra tay cũng thật quá kỳ quái, càng giống như bị đối phương chọc giận sau đó dưới sự xúc động làm ra những chuyện như vậy."
Có một gã quan ngoại giao đưa ra cái nhìn của mình, hắn cảm thấy chuyện này cũng không đơn giản.

"Ý của ông là... chuyện này là Hoa quốc cố ý?" Nors cũng hiểu có chỗ không đúng... "Nhưng Stevie cũng không giống như cảm thấy mình làm sai, chẳng lẽ tinh thần của hắn bị thôi miên?"
"Có khả năng này, dù sao dị năng tinh thần lực là đặc thù nhất đấy."
"Đi, lập tức để Bernard kiểm tra thử xem, xem có thể phát hiện cái gì bất thường hay không."
Bernard là dị năng giả tinh thần lực cấp bốn đi cùng bọn hắn lần này.
"Bây giờ chúng ta chia ba bộ phận, một phần đi đến vách núi kia, luôn chú ý đến tình hình bên đó, đồng thời chú ý đến người tiến hành trao đổi với Hoa quốc; một phần lại đi thẩm vấn hai người kia, cũng kiểm tra triệt để một lần; cuối cùng tiến hành phân tích những tin tức này, đưa ra phương án có lợi nhất cho chúng ta!"
Tin tức truyền bá vĩnh viễn còn nhanh hơn mọi người tưởng tượng, vào lúc Ôn Minh bọn hắn đến vách núi không bao lâu, chung quanh đã vây đầy người xem náo nhiệt, thậm chí cách đó không xa trên mặt biển cũng có quân hạm nước khác đang vây xem.
Từ xưa đến nay giữa mâu thuẩn của hai nước lớn, quan hệ lúc tốt lúc xấu, tất cả chỉ là tranh chấp lợi ích.
Chuyện này đã xảy ra, cũng không biết tiếp theo xử lý như thế nào, Hoa quốc vì hợp tác mà phải nén giận? Có phải tiếp đó phải đón lấy nước M cường thế bức bách rồi dựng nên uy tín của mình?
Bọn hắn đều rất chú ý tình thế phát triển, bởi vì chuyện này quan hệ đến sự hợp tác và lợi ích của chiến đội bọn họ sau này.
"Không có bất kỳ phát hiện nào sao?"
Ôn Minh nhíu mày hỏi binh sĩ đến báo cáo, theo như hắn nói, quân hạm cũng đã ở vùng biển này tìm hơn một giờ, cũng không có bất kỳ phát hiện nào.
Thậm chí bọn hắn còn thả tàu ngầm tìm kiếm dưới đáy biển, cũng chỉ hai bàn tay trắng.
Đương nhiên Ôn Minh không tin Ôn Dao đã chết, cậu hoài nghi tên Thor kia dấu Ôn Dao đi, hoặc thay đổi vị trí.
Thật là đồ phiền phức!
"Cậu xác định bọn họ không có việc gì?"
Nghe binh sĩ báo cáo, Phí Hướng Địch lại bắt đầu có chút lo lắng... sẽ không phải đùa quá hóa thật chứ, cuối cùng thật sự xảy ra chuyện a...
"Khẳng định không có việc gì!"
Ôn Minh chém đinh chặt sắt gật gật đầu.
"Được rồi, một người là em gái của cậu, một người là bạn cậu, cậu đã nói như vậy rồi, tôi cũng tin tưởng cậu."
Phí Hướng Địch nói vài câu với binh sĩ kia, lại bảo mọi người tiếp tục làm gì thì làm đó, diễn kịch phải diễn nguyên bộ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.