Đêm đen trên không trung đen như mực không có một tia ánh sáng, ánh trăng cũng trốn bên trong tầng mây, ngoại trừ tiếng sóng biển gầm gừ, trong bóng tối không có bất kỳ thanh âm. Bỗng nhiên, một bóng dáng màu vàng như sao chổi xẹt qua cực kỳ nhanh trong không trung, đi theo phía sau nó là sóng biển cực lớn, một con quái vật khổng lồ màu đen đuổi theo nó chặt chẽ. Cùng so sánh với con quái vật khồng lồ kia, bóng dáng màu vàng kia nhỏ bé như đom đóm, giống như nhỏ bé, dường như bất cứ lúc nào cũng bị sóng biển sau lưng bao phủ, bị con quái vật kia một ngụm nuốt mất. Mà phía sau của bọn nó còn có một chiếc xe bay tạo hình kỳ lạ bay theo. "Kral, làm sao ta cứ cảm thấy chúng ta cách Dao Dao càng ngày càng xa rồi hả? Sắp mất dấu rồi!" Thor cảm thấy cái này quá không khoa học rồi, đây không phải sản phẩm mới nhất sao? Lại không đuổi kịp Đại Hoàng? "Chủ nhân ngài yên tâm, có ta ở đây tuyệt đối không lạc được đâu! Hơn nữa, trước đó không phải ngài nói phải tiết kiệm năng lượng, chọn hình thức tiêu hao thấp sao!" Karl vô cùng ủy khuất, chính mình luôn nghiêm khắc làm theo yêu cầu của chủ nhân đấy! "Bây giờ là lúc cân nhắc năng lượng sao? Nhanh đuổi theo!" "Nhưng bây giờ rất nhanh không còn đủ năng lượng nữa rồi." Mí mắt Thor khẽ nhấc lên, lấy ra một khối mỏ năng lượng: "Nhanh nhanh đi!" "Không có vấn đề chủ nhân, lập tức đuổi theo ngay!" Phần đuôi xe bay phóng ra một luồng khí, xe bay lập tức giống như tia chớp xông thẳng lên trước. Vốn Đại Hoàng đang bay đột nhiên nghiêng người một cái, tránh thoát mũi tên nước tấn công từ phía sau lưng, đồng thời thân hình cất cao, rất nhanh trốn tránh công kích dày đặc kia. Nếu không cẩn thận bị đánh trúng, Ôn Dao sẽ kịp thời phóng thích tấm chắn bảo vệ. Động vật biển tấn công cũng không phức tạp, ngoại trừ mũi tên cũng chỉ có sóng âm công kích, ngẫu nhiên sẽ mở miệng rộng phun ra cột nước. Chỉ cần đề phòng, kịp thời kéo ra khoảng cách, động vật biển cũng không thể làm gì Đại Hoàng trên không trung. Ôn Dao đồng thời đổ tiếp cho mình một bình thuốc khôi phục tinh thần lực cùng thuốc khôi phục dị năng, sau đó tiếp tục nhìn chằm chằm một ít miệng vết thương trên người động vật biển kia. Vừa rồi trên đường đi Ôn Dao đã thử qua, công kích của mình cũng không thể cho tạo thành bao nhiêu tổn thương cho đối phương, lực phòng ngực của động vật biển này quả thực biếи ŧɦái! Ôn Dao chỉ có thể đổi mạch suy nghĩ, dùng một loại biện pháp khác. Động vật biển đang hết sức chăm chú đuổi theo Đại Hoàng cũng không chú ý đến miệng vết thương trên người mình vốn nên khép miệng lại, ngược lại càng nhiều máu chạy ra ngoài, lan vào trong biển rộng, tiêu tán ra.
Động tĩnh suốt một đường này cũng kinh động những động vật biển khác dưới đáy biển, đặc biệt là mùi máu tanh tiêu tán trong nước, càng dẫn đến vô số ánh mắt trong bóng tối. Nhưng dưới uy áp của động vật biển cấp bậc cao khiến chúng nó không dám có hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể trơ mắt nhìn đối phương xông qua địa bàn của mình. Ôn Dao không biết thời gian đã qua bao lâu, chính mình cùng Đại Hoàng đã uống không biết bao nhiêu thuốc, theo lý mà nói máu chảy rất nhiều rồi chứ, làm sao còn sinh long hoạt hổ như vậy? Còn có, mùi máu tanh nồng đậm như vậy cũng không hấp dẫn những động vật biển khác đến chứ?! Trời có chút tia sáng, mượn ánh sáng yếu ớt, Ôn Dao có thể nhìn thấy rõ ràng toàn bộ diện mạo của động vật biển. Không giống với tối hôm qua chỉ nhìn thấy màu đen, làn da động vật biển có màu xanh đen, bên ngoài gập ghềnh, còn có nhiều chỗ có rêu xanh xanh mọc lên. Động vật biển có hai cặp mắt màu đỏ sậm, phân bố ở hai bên cái đầu cực lớn, bốn con mắt tràn ngập lệ khí, hung dữ nhìn chằm chằm vào phương hướng Đại Hoàng. Cái đuôi cực lớn hình mái chèo không ngừng đong đưa, dấy lên bọt biển bắn cao vài mét, gắt gao đuổi theo Đại Hoàng không tha. "Chủ nhân, ta phát hiện phía đông nam có một lượng lớn động vật biển tụ tập!" "Cấp bậc thế nào?" Thor từ sớm đã phát hiện hành động mờ ám của Ôn Dao, nhưng động vật biển thể tích quá lớn, cộng thêm Ôn Dao sợ đối phương phát hiện sau hành động dùng tinh thạch câu cá cũng không dám làm quá lớn, đuổi theo lâu như vậy tốc độ chảy máu của đối phương cũng đã giảm bớt. Đợi đến lúc Ôn Dao khiến đối phương chảy khô máu, còn không biết phải đợi tới khi nào! Hơn nữa... Dao Dao đã quên nó nuốt khối tinh thạch kia rồi sao! Hắn thật lo lắng đến lúc đó Ôn Dao chịu không nổi, dù sao bây giờ đã trôi qua bốn tiếng hơn rồi! Hiện tại Karl nói phát hiện một lượng lớn động vật biển, Thor quan tâm nhất chính là cấp bậc của bọn nó. "Khoảng cấp năm đến cấp sáu, số liệu không đủ phân tích không ra, nhưng số lượng rất nhiều." "Đánh cược!" Thor lại để Karl tăng tốc lần nữa, vọt đến bên người Ôn Dao, dùng âm thanh khuếch trương hô lớn: "Dao Dao, bay theo hướng 9 giờ!" Bây giờ tất cả tinh lực của Ôn Dao đều đặt lên động vật biển bên dưới, phải phòng bị đối phương đánh lén, phải chú ý duy trì khoảng cách hiện tại, còn phải phân tinh thần lực trấn an Đại Hoàng, căn bản không kịp quan sát hoàn cảnh chung quanh. Nghe được giọng nói của Thor, chân phải Ôn Dao đá nhẹ vào Đại Hoàng, thân hình Đại Hoàng uốn éo, vòng vo một phương hướng, bay về hướng Thor nói.
Mà động vật biển sau lưng cũng hất chiếc đuôi dài lên, đi theo hướng Đại Hoàng thay đổi. Trời càng ngày càng sáng, sắc trời xanh đen dần dần biến thành xanh xám, chung quanh tràn ngập hơi lạnh sương mù. Đại Hoàng xoay tròn 180 độ, lần nữa tránh thoát cột nước khổng lồ phun ra từ miệng động vật biển, Ôn Dao cúi người, ôm thật chặt phần cổ của Đại Hoàng, phòng ngừa chính mình ngã xuống. Đợi Ôn Dao ngồi thẳng người lên, liền phát hiện trên mặt biển cách đó không xa có một đám động vật biển đang chơi đùa. Thân thể những động vật biển kia dẹp dài, chiều dài cơ bản đều hơn 20 mét, cả người trên dưới đều bao trùm lân phiến cứng rắn màu xanh da trời, ở trên lưng từ đầu đến phần đuôi có một đường vân màu tím. Đầu của bọn nó hiện lên hình tam giác bén nhọn, con mắt giấu trong chỗ hỏm xuống của phần đầu, lúc nó hé miệng, có thể nhìn thấy rõ ràng hai hàng răng nhọn rậm rạp chằng chịt. Vào lúc bọn chúng chơi đùa, trên mặt biển không ngừng có điện quang màu xanh da trời lập loè, đó là một đám động vật biển cùng loại với cá chình điện. Động vật biển khổng lồ mang theo sóng biển dẫn đến sự chú ý của những động vật biển này, động vật biển cấp cao mang đến uy áp khiến bọn chúng thất kinh tẩu tán bốn phía. "Mẹ nó, vô dụng như vậy?" Thor trợn tròn mắt, hắn còn trông cậy vào đám động vật biển này có can đảm khiêu chiến với "thế lực tà ác", hỗ trợ vây đánh đây này! Thế mà lại chạy trốn tứ phía rồi! Đang lúc Thor thất vọng, một đầu "Cá chình điện" cực lớn lộ ra từ mặt biển. Nó dài hơn 40 mét, màu xanh da trời trên người càng đậm, xấp xỉ trở thành màu tím, hơn nữa đường vân trên lưng càng hiện ra màu vàng sáng bỏng. "Đây là vua của bọn nó đến rồi?" Thor kích động, hắn vội vàng thúc giục Karl xem có thể điều tra cấp bậc của đối phương hay không. "Theo phân tích sơ bộ, loại động vật này có chút cùng loại với rắn điện hoàn xích tím ở Tinh Minh, đa phần đều là cấp sáu, con lớn nhất kia chắc cấp bảy." Cấp bảy mang theo một đám cấp sáu chống lại một con bị thương mất máu quá nhiều cấp tám, Thor cảm thấy nếu đối phương không ngốc... sẽ không buông tha cơ hội lần này. Con "cá chính điện" vua cấp bảy kia cũng không ngốc, nó dừng lại tại chỗ, con mắt chặt chẽ nhìn chằm chằm vào động vật biển khổng lồ, mà chung quanh nó từ từ nổi lên càng ngày càng nhiều tộc nhân tụ tập lại. Động vật biển cấp tám từ từ ngừng lại, lúc này nó mới phát hiện hình như mình đã chạy quá xa khỏi địa bàn của mình, dường như chạy đến địa bàn của động vật biển khác rồi. Nhưng nó cũng không biết có cái gì, ở dưới biển sâu hoành hành ngang ngược đã quen, động vật biển cấp tám phát ra một trận âm thanh kỳ quái, dường như xua đuổi đám thú cản đường này.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]