A! Ôn Minh cười lạnh một tiếng, lôi kéo bàn tay của em gái quay người liền chuẩn bị đi. "Ai ai ai, đừng đi mà!" Thor nhảy xuống giường, đưa tay chắn trước mặt hai người, cười đùa tí tởn nói: "Tôi có chuyện thật tình!" "Chuyện gì?" Ôn Minh nghiêng qua liếc hắn, vẻ mặt lạnh lùng. "Vừa rồi không phải tôi nói sửa chữa chiến hạm còn thiếu chút ít nguyên liệu sao, mặc dù nói người trái đất các người có mỏ kim loại rất phong phú, nhưng tôi cũng không có thời gian không có thiết bị chế tạo thành nguyên liệu! Nhưng nguyên liệu vũ trụ hàng không của các ngươi hình như còn..." "Không được!" Thor còn chưa nói xong đã bị Ôn Minh không chút khách khí cắt đứt. Ôn Minh thông qua Tề Cảnh Huy biết được một ít chuyện, trước tận thế có một vài nơi nghiên cứu khoa học khá trọng yếu vào thời điểm xảy ra đã phong tỏa rồi, trừm một ít nhu cầu nghiên cứu cấp bách còn đang tiến hành, đa phần đều ngưng lại cả. Dù sao hiện tại vấn đề trọng yếu nhất chính là sinh tồn của con người, những thứ khác đều đợi đợi lúc bảo đảm sinh tồn rồi tiến hành lại sau. Như Thor nhắc đến trung tâm nghiên cứu phát minh kỹ thuật hàng không vũ trụ đều bị phong tỏa, cộng thêm Ôn Minh đã biết không ít chuyện về Tinh Minh, trái đất còn không biết rơi vào sự nguy hiểm nào, nói không chừng trong tương lai còn tùy thời bị chiến hạm người ngoài hành tinh tấn công, cậu không có khả năng đưa những vật kia cho Thor. Nhưng cậu đã từng nhìn thấy chiến hạm của Thor, nếu thật sự muốn sửa chữa xong, cậu cũng không xác định ở nước mình có thể tìm đủ nguyên vạt liệu cho hắn dùng hay không. Thor bị cắt ngang lời nói cũng không tức giận, hắn cười cười tiếp tục nói: "Ôn Minh cậu đừng vội ah, tôi còn chưa nói hết mà." Thân thể Thor hơi nghiêng về phía sau, tựa ở trên cửa phòng, hai tay ôm ngực nói với Ôn Minh: "Trước tận thế kỹ thuật vụ trụ hàng không của người trái đất các người tiên tiến nhất hẳn là nước M và nước E, đương nhiên, các người cũng sắp đuổi kịp và vượt qua rồi. Tôi muốn đi hai nước này mượn chút nguyên liệu, cậu cảm thấy thế nào?" Nhìn khuôn mặt tuấn tú của Ôn Minh lập tức trầm xuống, khóe miệng hơi câu lên, lại châm thêm một mồi lửa: "Tuy tôi chướng mắt kỹ thuật kia của bọn hắn... quá cấp thấp, nhưng có thể cho các người mang hộ một chút đến?" Ánh mắt sắc bến của Ôn Minh bắn thẳng đến Thor, híp mắt hỏi: "Đến cùng anh muốn làm gì?" "Không được tốt lắm, chỉ một đề nghị mà thôi!" Thor gác hai tay ra sau đầu, tập trung ở trong lòng bàn tay tiếp tục cười nói: "Tôi nói dân trái đất các người cũng rất thần kỳ, một tinh cầu nho nhỏ lại có hơn hai trăm nước đồng thời tồn tại, hơn nữa quan hệ còn cực kỳ phức tạp, các người còn có thể bảo trì hòa bình tương đối, các người làm sao làm được?"
"Tinh Minh các người không phải cũng có rất nhiều quốc gia cùng liên minh sao?" "À, cậu nói có đạo lý." Thor gật gật đầu, mở miệng lần nữa: "Dù sao cũng không phải đồ vật của nước cậu, chẳng lẽ cậu còn tiếc?" Ôn Minh cũng chưa nói tiếc, quả thật tuy đều vì nhân loại, nhưng giữa các nước với nhau vẫn còn tồn tại sự ngăn cách. Nhưng Ôn Minh muốn chính là, nếu có một ngày cần bọn họ đoàn kết nhất trí chống cự quần thể đến từ ngoài hệ ngân hà, chỉ dựa vào một nước bọn họ là không đủ. Bây giờ đồng ý với Thor, lâu dài cũng có hại và chính mình chịu thiệt à... Hơn nữa quan trọng nhất là... "Loại chuyện này hình như anh không cần trải qua sự đồng ý của tôi?" Ôn Minh hơi hoài nghi nhìn Thor, hắn ta không phải có trí tuệ nhân tạo gọi là Karl kia sao? Cơ bản hắn đều nắm giữ gần hết chuyện trên trái đất, chính mình lén lút đi trộm hoàn toàn không có bất cứ kẻ nào hay biết, tại sao lại muốn đến hỏi cậu? Nghe Ôn Minh chất vấn, Thor gãi gãi đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ: "Anh à, bây giờ tôi là hổ lạc xuống biển nha!" Thân thể Thor trợt xuống cửa phòng, đặt mông ngồi trên mặt đất, bắt đầu tố khổ với Ôn Minh: "Thật ra tơi chỉ thu gom tư liệu cơ bản của các người à, bởi vì lúc trước chiến hạm bị tập kích, trang thiết bị chung quanh nguồn năng lượng kia bị đánh phát nổ, nguồn năng lượng dự trữ đều tán loạn lạc trong vũ trụ rồi, bằng không sao tôi đến chỗ này lâu như vậy lại không có một chút tiến triển? Không có nguồn năng lượng Karl đều chỉ có thể thỉnh thoảng rơi vào trạng thái hôn mê, cộng thêm một thân thương tích của tôi khó trị, nên tôi không phải chỉ có thể đến tìm các người sao." Thor nhún vai, mặt mũi tràn đầy chán chường, mà Karl đột nhiên ngưng thực xuất hiện, bay đến ngồi xuống trên bờ vai Thor, ôm đầu Thor vỗ vễ, còn ngẩng đầu, dùng ánh mắt đáng thương nhìn qua Ôn Minh. Nhìn người ngoài hành tinh đột nhiên đi con đường tình khổ sở bắt đầu bán thảm, trán Ôn Minh toát ra một loạt hắc tuyến: tình huống này là như thế nào?! Thor than thở cả buổi, lại bắt đầu nói liên miên cằn nhằn, nói ngắn gọn, trung tâm tư tưởng cũng vì muốn tích lũy mỏ năng lượng dùng chữa trị chiến hạm đã trở về địa điểm xuất phát, bây giờ bọn hắn cũng chỉ có thể dùng mỏ năng lượng tiết kiệm mà thôi. Cho nên lần này hi vọng Ôn Dao có thể đi cùng hắn, hơn nữa muốn Ôn Minh giúp hắn tìm hiểu địa điểm đại khái. Mà với tư cách thù lao, hắn có thể cho đối phương kỹ thuật đều là bản gốc, thậm chí có thể giúp đỡ đề xuất phương hướng cải tiến từng chút một. "Thật ra tôi muốn tài liệu cũng không nhiều, dù sao tài liệu chính thức phù hợp với yêu cầu của tôi quá ít. Như thế nào? Tài liệu đổi kỹ thuật, rất có lợi!"
Thor nói lời thề son sắt bảo chứng chính mình thật sự chỉ đơn thuần cần một ít tài liệu mà thôi. "Vậy lần này anh cam đoan nhất định giúp chúng tôi tìm ra lộ tuyến an toàn nhất?" Ôn Minh nhìn Karl hao phí năng lượng ngưng tụ thật thể, biểu thị đối với hắn có chỗ hoài nghi. Không phải nói đã quét ra đa toàn bộ trái đất một lần rồi sao? Bây giờ ngay cả một trung tâm nghiên cứu cũng tìm không thấy? Thor ngửa đầu trừng to mắt nhìn Ôn Minh: "Chẳng lẽ các người không cung cấp mỏ năng lượng? Muốn Karl tiến hành quét ra đa cùng phân tích đương nhiên cần một lượng lớn năng lượng rồi á!" "Nhưng tôi không tin anh không xâm nhập qua vệ tinh chúng tôi!" Ách... Thor hơi xấu hổ rồi, tuy lúc trước hắn bán thảm có một phần là thật sự, nhưng thật ra cũng không khoa trương như vậy, ít nhất bỏ chút thời gian, Karl vẫn có thể tìm được những trung tâm nghiên cứu kia. "Được rồi được rồi, tôi có thể tìm được á... nhưng tôi thật sự cần Dao Dao đi cùng tôi!" Ôn Minh liếc mắt, đưa tay túm lấy Thor lên. Cậu chẳng muốn nghe tên này nhiều lời, nhưng Thor ngồi ở cửa ra vào đúng thật cản đường bọn họ ra ngoài. "Ngừng ngừng ngừng! Tôi nói thật còn không được sao!" Thor cũng không nghĩ đến tên Ôn Minh này lại cố chấp như vậy, hắn còn tưởng rằng nói đi trộm đồ của hai nước khác cậu ấy sẽ đồng ý đây, không phải nói ba nước này có quan hệ rất vi diệu sao? Hơn nữa Ôn Minh lại là quân nhân, có lẽ độ trung thành đối với quốc gia mình sẽ rất cao mà! Hơn nữa Karl đã phân tích dẫn đến kết luận khả năng Ôn Minh đồng ý đến 83% đấy! 【Chủ nhân, ta chỉ tiến hành phân tích theo số liệu thu thập từ các phương diện liên quan đến các nước, cách nghĩ của con người quá phức tạp, phân tích không ra.】 Karl có chút ủy khuất nói với Thor, phân tích của nó sai lầm dẫn đến chủ nhân cũng sai lầm, làm nó cảm thấy áy này. 【Ta không trách mi, ngoan.】 Thor an ủi Karl, trong lòng lại bắt đầu lo lắng, chương trình cảm tình của Karl càng ngày càng hoàn thiện rồi, cứ theo đà này, khi trở lại Tinh Minh vận mệnh của nó...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]