Nhìn thấy bộ dáng An Tử treo ngược trên cây cố gắng giãy dụa, đoàn người cười to.
Đều nói không thể sờ mông lão hổ, xem lão hổ biến dị có cánh này càng không được sờ nha!
Trong cổ họng Đại Hoàng phát ra tiếng gừ gừ rất nhỏ, nó liếc nhìn An Tử, ánh mắt khinh thường.
Cánh của đại gia nó mà những nhân loại ngu xuẩn kia có thể tùy tiện chạm vào hay sao?
Đại Hoàng cao ngạo ngửa đầu, nện bước chân đầy bá khí đi đến bên người Ôn Dao, một giây sau liền biến thành bộ dạng ngoan ngoãn dịu dàng như bé mèo Kitty.
An Tử được đồng bạn giải cứu xuống dưới, cậu lắc lắc đầu có chút choáng váng, ngẩng đầu liền nhìn thấy Đại Hoàng đi theo Ôn Dao tiến vào bên trong ký túc xá.
Không được, trong khoảng thời gian này cậu nhất định phải tìm cơ hội sờ được một lần!
Một lần là được rồi!
Chút chuyện nhỏ đó trôi qua đi, hai nhóm người từng người trở về phòng.
Cả tòa lầu chỉ có bọn hắn, có thể tùy ý chọn lựa gian phòng nào muốn ở.
Lầu hai trên cơ bản đã bị bọn Tần Thiếu Minh ở rồi, Ôn Minh lựa chọn lầu ba.
Tuy nói tầng lầu ký túc xá, nhưng điều kiện rất không tồi, mỗi gian phòng đều có một phòng ngủ, một phòng khách.
Phòng khách không lớn, chỉ đặt mấy chiếc ghế sô pha, trong phòng ngủ có hai chiếc giường đơn.
Ôn Minh lại để mọi người hai người một tổ tự tiến hành lựa chọn, bởi vì bọn hắn vừa lẻ một người, Hạ Y Huyên một mình một gian.
Ôn Dao đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-on-dao/1085131/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.