Chương trước
Chương sau
"Gào —— "
Vô số thực vật màu xanh lá chui ra từ bên trong đất, cuốn lấy mấy con Zombie đang đi, khiến chúng nó không thể động đậy.
Quả cầu lửa, quả cầu sét còn có mũi băng nhọn theo sát phía sau, chia ra đánh úp về đầu Zombie, kết thúc tánh mạng của bọn nó.
Có Zombie còn chưa bị đánh trúng giãy giụa muốn vùng thoát khỏi thực vật giam cầm, gào thét nhào đầu về hướng bọn hắn, lại bị gai đất đột nhiên xuất hiện trượt chân, sau đó bị có bụi gai quấn quanh, cuối cùng một quả cầu bay tới, kết thúc tính mạng của nó.
Nhìn mấy đứa trẻ phối hợp ăn ý giải quyết mấy con Zombie bên này, Hạ Y Huyên âm thầm gật đầu, quả nhiên chiến đấu thực tế chiến đấu là sự phát triển tốt nhất, bọn chúng bây giờ cho dù là phương diện nào, đều xưa không bằng nay nha!
Bên kia, bọn Lâm Khê cũng đã giải quyết mấy con Zombie lợi hại, đang đào tinh hạch.
Vì để tránh tranh cãi, Tăng Hoa Huy đã thỏa thuận với bọn họ, Zombie do ai gϊếŧ, tinh hạch của người đó.
Giải quyết xong nhóm Zombie này, các binh sĩ làm mồi dụ xuất phát một lần nữa.
Lâm Khê đi đến bên người Hạ Y Huyên, cùng cô ấy trông về hướng căn cứ phía xa xa, cũng nói với cô ấy: "Hiệu suất này có chút quá thấp rồi, tuy gϊếŧ rất nhiều Zombie, nhưng đối với Zombie triều tấn công căn cứ mà nói, chín trâu chỉ mất một sợi lông!"
"Không có cách nào, chẳng lẽ chị muốn xông tới đại sát tứ phương?"
Nhìn Zombie triều mênh mông kia, Lâm Khê vội vàng lắc đầu: "Thôi đi, chị vẫn rất yêu quý cái mạng nhỏ này của chị lắm."
Nói xong cô lại bắt đầu lo lắng cho các đội viên ở lại trong căn cứ: "Không biết tình huống trong căn cứ thế nào rồi, nhìn thế này cảm thấy tình hình không được lạc quan cho lắm... Zombie này nhiều lắm."
"Ít nhất trước mắt vẫn có thể chống đỡ, chúng ta phải tin tưởng căn cứ."
Hạ Y Huyên vẫn biết chút ít của cải của căn cứ Hoa Nam, trước mắt xem ra vũ khí chính thức còn chưa chuyển ra, cũng không biết căn cứ lo lắng cái gì.
"Cũng chỉ có thể như vậy... Ôi chao? Huyên Huyên, em xemđó là cái gì?"
Xa xa không trung chỗ Zombie triều đột nhiên xuất hiện thứ gì đó màu vàng, như là chim to.
Theo sự xuất hiện của nó, trên mặt đất đột nhiên xuất hiện một vòi rồng cực lớn!
Vòi rồng khổng lồ giống như một cự long khổng lồ từ trên trời giáng xuống mặt đất, vận tóc nó quay rất nhanh, hơn nữa dựa theo lộ trình chữ s, dễ như trở bàn tay cuốn lấy bầy Zombie gặp được trên đường!
Bên trong vòng khí lưu của vòi rồng còn cất dấu vô số đạo lưỡi dao gió, Zombie cuốn vào bị chúng phân cắt thành vô số khối, vòi rồng màu nâu xanh bắt đầu xuất hiện càng ngày càng nhiều màu đỏ sậm.

Rồng gió lốc cường lực xuất hiện mang đến sức phá hoại kinh người đối với bầy Zombie, hóa giải áp lực bên tường phòng hộ và cổng lớn, tinh thần tất cả mọi người phấn chấn lên, bắt đầu phản kích càng thêm mãnh liệt.
"Chiêu này của Đại Hoàng rất tiếp lực đấy!"
Cố Minh Duệ sợ hãi thán phục liên tục, cũng mặc cảm, đều là dị năng hệ phong hệ, cậu ở trước mặt Đại Hoàng xách giày cũng không đủ rồi.
Quay đầu nhìn Ôn Minh đang hết sức chăm chú nhìn vào chiến trường, Cố Minh Duệ trêu chọc nói: "Ôn Minh ah, cậu nên thêm chút sức đi, đừng để không bằng em gái ruột, cuối cùng ngay cả sủng vật cũng đánh không lại nha!"
Ôn Minh không để ý Cố Minh Duệ trêu chọc, cậu có chút bận tâm: "Phạm vi có tính công kích mạnh tiêu hao dị năng rất lớn, không biết Đại Hoàng có thể chống chọi bao lâu..."
Tuy trong căn cứ còn có hai con kim điêu biến dị lợi hại, nhưng hai tên kia chính là hai đại gia.
Ngoại trừ Ôn Dao, hai đại gia hỏa này không nghe lời bất kỳ kẻ nào, uy bức lợi dụ đều vô dụng, không thể bắt bọn nó tính toán vào bên trong.
Ôn Minh còn đang suy tư phương án tác chiến kế tiếp, chỉ thấy Đại Hoàng đang bay giữa không trung đột nhiên nhìn thoáng qua một phương hướng khác, sau đó vứt bỏ vòi rồng chính mình chế tạo ra, như tên bắn phóng về hướng kia.
Nhìn bóng dáng màu vàng trên không trung đột nhiên bay tới bọn họ, Lâm Khê có chút chần chờ mở miệng nói: "Huyên Huyên... Thứ đó... làm sao cứ cảm thấy có chút giống Đại Hoàng vậy..."
"À... Chính là Đại Hoàng..."
Vẻ mặt của Hạ Y Huyên cũng ngốc trệ, ai đến nói cho cô biết, vì sao lão hổ lại mọc cánh thế này!
"Không... Không thể nào đâu..."
Lâm Khê biểu thị không thể nào tưởng tượng nổi, cái này trái với quy luật tiến hóa của sinh vật nha! Có thể mang lão hộ nặng như vậy bay lên, đôi cánh này có bao nhiêu à? Phải có bao nhiêu lực đây?
Cái này không khoa học!
Lâm Khê không tự chủ quay đầu nhìn Ôn Dao, lại trông thấy Ôn Dao đang từ từ đi thẳng về phía trước.
Trên bầu trời bóng dáng màu vàng càng lúc càng lớn, cuối cùng bọn hắn cũng có thể nhìn thấy rõ hình dáng của nó.
Đây là một lão hổ cực kỳ lớn, toàn thân nó màu vàng kim óng ánh, bộ lông ở phần bụng cùng tứ chi có màu trắng, giữa trán có một dấu ấn gió lốc màu xanh trắng.
Đôi cánh cực lớn màu vàng nâu từ phần lưng nó kéo dài ra, phần đuôi cánh đều có lốm đốm màu trắng điểm xuyến, toàn bộ đôi cánh giang rộng dường như cũng dài sáu bảy mét, che khuất cả bầu trời.
Nương theo cuồng phong gào thét, tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn cự hổ từ từ đáp xuống, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà không biết nên làm ra vẻ mặt nào.

Mấy đứa trẻ càng như đầu gỗ đứng sững sờ nhìn cảnh tượng kia, giống như bị mất tiếng, miệng há hốc một chữ cũng nói không nên lời, cứ như vậy ngốc lăng ngây người nhìn Đại Hoàng càng ngày càng đến gần.
Sau khi Đại Hoàng hạ xuống thu hồi cánh, ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng, sau đó đi đến trước mặt Ôn Dao, nhu thuận cúi thấp đầu, thân mật cọ xát gò má Ôn Dao.
Mạn Toa ôm thật chặt Điểm Điểm bị hù dọa, cứng ngắc giật giật góc áo của Hạ Y Huyên đang đứng bên cạnh, ngơ ngác hỏi thăm: "Đó là cái gì?"
Hạ Y Huyên cũng kinh ngạc trước sự biến thân hoa lệ của Đại Hoàng, cô nuốt một ngụm nước bọt, khô khốc giải thích nói: "Đó là đồng bọn của Dao Dao, Đại Hoàng."
Ôn Dao đưa tay vuốt vuốt lông trên đầu Đại Hoàng, đi đến bên người của nó, vào lúc Đại Hoàng ngồi xổm người xuống đồng thời nhảy lên trên, vững vàng ngồi ở trên lưng của nó.
Ngay sau đó, mọi người nhìn thấy Đại Hoàng chở Ôn Dao một lần nữa cất cảnh, chỉ lưu lại cho bọn hắn bão cát đầy mặt.
Đại Hoàng chở Ôn Dao cấp tốc bay trên không trung, bay về hướng căn cứ, tốc độ nhanh đến nổi chỉ có thể nhìn thấy một tàn ảnh.
"Ôn Minh, Dao Dao muốn đi làm gì?"
Cố Minh Duệ vuốt vuốt lại mái tóc bị gió Đại Hoàng mang theo thổi loạn, hỏi Ôn Minh bên người.
Vừa rồi lúc nhìn thấy Đại Hoàng khác lạ, Ôn Minh đã đoán Ôn Dao đã trở về rồi.
Quả nhiên đúng như vậy, Đại Hoàng mang Ôn Dao qua, nhưng cậu cho rằng Ôn Dao sẽ gia nhập chiến trường, không nghĩ bay vào căn cứ rồi.
Ôn Minh lắc đầu, cậu cũng không đoán ra em gái muốn làm gì.
Chỉ một lát sau, Đại Hoàng đã bay trở về một lần nữa, bay về phía bầy Zombie.
Cùng lúc đó, sau lưng nó còn bay theo hai con kim điêu biến dị!
"XÍU...UU! —— "
Lúc bay đến gần tường phòng hộ hai con kim điêu thét dài một tiếng, bắt đầu vỗ cánh chim cực lớn, sóng gió mãnh liệt lao đến Zombie, nhấc bay bọn Zombie gặp được ven đường, thậm chí có không ít con bị quét bay ra ngoài!
Zombie té ngã trên đất bị Zombie chen chúc đằng sau đè ép, đã xảy ra phiên bản Zombie "giẫm đạp" .
Đại Hoàng khống chế vòi rồng càng ngày càng nhỏ sắp biến mất kia, không ngừng đưa vào dị năng, khiến nó lần nữa lớn mạnh, tùy ý phá hủy bên trong bầy Zombie.
Ba con thú biến dị hệ phong tham gia tác chiến khiến toàn bộ đội ngũ Zombie đại loạn, trên đỉnh tường phòng hộ tường cùng cổng lớn bùng nổ tiếng hoan hô đinh tai nhức óc, mọi người nhiệt huyết sôi trào, triển khai phản kích càng thêm mãnh liệt!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.