"Các người có thể để những đứa trẻ gia nhập quân ngũ, hành quân đánh trận là chuyện của người có năng lực, nhưng đối với một vài phương diện quản lý cùng dân sinh thật không quen thuộc, cũng không thể cái gì cũng đều nghe theo các người? Hai người một trong một ngoài tôi cảm thấy phù hợp hơn đấy."
Một ông lão ôn hòa hơn bảy mươi tuổi đeo mắt kính từ từ nói ra, hắn là ông nội của Dư Thanh Dương, người đang làm chủ nhà họ Dư – Dư lão.
"Đúng vậy, tôi đồng ý với cách nói của Dư lão." Lại một người mở miệng: "Căn cứ cũng không phải chỉ cần có người giám hộ dân và gϊếŧ Zombie đơn giản như vậy, bên trong quản lý cuộc sống dân sinh liên quan đến mọi mặt, cũng không phải một người có thể toàn quyền quản lý, hơn nữa nhân viên hành chính của chúng ta càng có kinh nghiệm hơn, cho nên vẫn nên để hai người quản lý mới thích hợp nhất."
"Hai người kia quyết định xảy ra xung đột thì làm sao? Nghe ai??"
"Tự nhiên ai quản thì nghe người đó, phương diện dân sinh thì nghe theo căn cứ trưởng, phương diện quân đội thì theo tư lệnh, cái này không phải rất dễ phân chia sao." Dư lão tiếp tục cười tủm tỉm trả lời.
"Hừ, vô tri!"
Tất cả mọi người giật mình, đồng loạt nhìn về hướng phát ra tiếng, muốn nhìn xem trong trường hợp này dũng sĩ nào dám đối đầu với Dư lão.
Chứng kiến một vị lão gia tử mặc quân trang, trên ngực mang một mảng lớn huân chương có thể làm mù mắt người, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-on-dao/1085004/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.