Du Thừa Chí quay đầu nhìn Ôn Dao, sau đó nghiêm nghị quát với đám ranh con này: "Tiềm lực dị năng của các em không tệ, nhưng các em cho rằng các em có thể một mình đối phó với những nguy cơ bên ngoài kia sao? Không trải qua huấn luyện đặc thù chính là tự đi chịu chết!"
"Chúng em cũng không nhất định phải lên lớp học những môn học vô dụng đó!"
"Dù sao các em chính là không muốn học văn hoá đúng không?" Du Thừa Chí hiểu rõ, chỉ cảm thấy trong trường học quá an bình rồi, tựu là cảm thấy đãi trong trường học Thái An dật rồi, toàn thân nhiệt huyết muốn phơi bày giá trị của mình, đều là rảnh rỗi quá sinh nông nổi mà!
Nếu có khả năng, hắn thật đúng là muốn ném đám ranh con này ra khỏi cửa, để cho bọn chúng biết bên ngoài căn cứ thảm thiết thế nào, xem khi đó bọn nó có còn nghĩ như vậy nữa hay không.
Nhưng hắn cũng biết trẻ con tầm tuổi này là độ tuổi mẫn cảm phản nghịch, hơi không chú ý thật đúng có khả năng phá hủy bọn nó, đây không phải là điều hắn muốn thấy.
Nhưng không sao, có thể tiến hành đả kích giáo dục ở các phương diện khác.
"Các em cảm thấy mình đối phó Zombie không có vấn đề?"
Vu Mặc lạnh lùng hừ một tiếng, chẳng thèm ngó tới, bọn nó không phải chưa từng gϊếŧ qua Zombie, cũng không có gì đáng sợ.
Du Thừa Chí không tiếp tục đặt câu hỏi, mà quay người đi về hướng Ôn Dao.
Lúc hắn nhìn thấy gốc cây thực vật biến dị kia đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-on-dao/1084998/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.