Nghe được tiếng bước chân, Ngữ Điệp nhìn về phía cửa ra vào, phát hiện là Ôn Dao, cô hưng phấn phất phất tay, hô: "Dao Dao, em mau đến đây xem, tiểu bảo bảo của chị Hiểu Duyệt rất thú vị!"
Vừa sinh ra có cái gì thú vị chứ...
Tuy nghĩ như vậy lấy, Ôn Dao vẫn đi lên phía trước, mắt nhìn vào em bé nhỏ nhắn cố gắng bú sữa.
Mmmm... Xấu quá!
"Dao Dao, em đừng thấy bây giờ bé rất xấu, về sau sẽ nẩy nở trắng trắng mập mập lên, chị Hiểu Duyệt nói em bé mới sinh đều như thế này đấy, chúng ta cũng là như thế này đấy."
Dường như nhìn ra trong mắt Ôn Dao ghét bỏ, Ngữ Điệp vội vàng giải thích.
Quách Hiểu Duyệt cười cười với Ôn Dao, tuy cô bé này thoạt nhìn nhỏ hơn Ngữ Điệp một chút, lớn lên cũng xinh đẹp dễ thương, nhưng khi nhìn đến vẻ mặt không chút gợn sóng của Ôn Dao, Quách Hiểu Duyệt cảm thấy có chút không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của Ôn Dao, đôi mắt kia giống như có thể nhìn thấu lòng người, làm cho người nào ở trước mặt Ôn Dao cũng không có chỗ nào che dấu, tóm lại là một cô bé kỳ quái.
Nhìn thấy Ôn Dao, Ngữ Điệp nhớ tới nghi vấn vẫn luôn tồn tại trong đáy lòng, cô khó hiểu hỏi thăm: "Chị Hiểu Duyệt, vì sao chị ở chỗ này, còn..."
Ngữ Điệp muốn nói lại thôi, không biết nên nói thế nào để diễn tả tốt hơn, Quách Hiểu Duyệt biết rõ cô muốn nói gì, nghĩ nghĩ, nhỏ giọng giải thích.
Cô cũng không phải người nơi này, cô là sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-on-dao/1084975/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.