Ôn Dao vừa đi vừa giáo huấn Tiểu Tiểu mí mắt đừng quá nhỏ bé, chẳng phải chỉ có mấy con chuột biến dị thôi sao, bên trong thịt có bao nhiêu đâu chứ, chẳng lẽ bình thường cô chó nó ăn ít rồi hả? Rõ ràng còn muốn cô đem những thi thể này thu vào không gian mang theo?
Làm sao có thể!
Tiểu Tiểu có chút ủy khuất, nó cảm thấy ăn ngon mà, chẳng lẽ chủ nhân không biết rắn thích ăn chuột sao, con chuột còn lớn như vậy nữa chứ!
Nghe được tiếng gọi của Tăng Hoa Huy, Ôn Dao dừng bước quay người lại, không biết hắn còn có chuyện gì.
"Việc này..." Tăng Hoa Huy suy nghĩ cẩn thận, đem lời muốn nói nuốt trở lại, sửa lời nói: "Có thể chờ một chút hay không, chú sợ đến lúc đó tư lệnh Tề có một số việc cần hỏi thăm Tiểu Tiểu."
Ôn Dao nhíu đôi chân mày, Tăng Hoa Huy vừa thấy lập tức nói: "Ở bên ngoài đợi đi, quả thật mùi ở đây không dễ ngửi cho lắm."
Nhìn ánh mắt chờ mong của Tăng Hoa Huy, Ôn Dao cố gật đầu.
Nhìn thấy cô bé đồng ý, hắn vội vàng gọi một binh sĩ đến phân phó vài câu, lại bảo hắn dẫn Ôn Dao đi ra ngoài.
Tiểu Tiểu buồn bực rồi, lúc đi ngang qua núi thi thể chuột biến dị trước đó, nó còn lề mà lề mề, ánh mắt nhìn mãi theo thi thể vua chuột biến dị kia không nỡ rời một bước.
Ôn Dao liếc nhìn nó, Tiểu Tiểu vội vàng thu hồi ánh mắt, nhưng biểu lộ càng thêm ủy khuất.
Hic hic hic, chiến lợi phẩm của nó, lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-on-dao/1084913/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.