🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Ngày hôm sau, Bạch Tiểu Tiểu là bồi luyện cao cấp của quân đội, thù lao 60 viên tinh hạch một ngày, Tiểu Tiểu biểu thị rất hài lòng, nhất định sẽ cố gắng làm việc đấy.
Ôn Dao, Ôn Minh dẫn theo Tiểu Tiểu vào sân huấn luyện lớn nhất của quân đội, chung quanh đã đã vây đầy quân binh.
Mọi người vừa nghe nói đối luyện cùng con rắn biến dị kia, đều chạy tới tham gia náo nhiệt.
Trước đó lúc bọn hắn làm nhiệm vụ cũng có gặp được một ít thú biến dị, theo bọn hắn nghĩ những con thú biến dị kai cũng không có lợi hại bao nhiêu, cho nên đối với con rắn này dù to lớn hơn mấy con thú biến dị khác, bọn hắn cũng không có để vào mắt. (Editor: Bởi vậy mới thấy ông Tề thật biết nhìn xa trông rộng, quá hiểu tính tình đám binh lính này, cho chúng một trận sau này mới có đường sống. hehehe cười gian cái đã)
Lần này lĩnh đội là người quen biết cũ của bọn Ôn Minh – Tăng Hoa Huy.
Tăng Hoa Huy lên trước bắt chuyện với Ôn Minh, sau đó rống lớn với đám binh sĩ: "Nhìn thấy trên sân huấn luyện vẽ khung trắng hay chưa? Mỗi lần đi lên không quá năm người, chỉ cần không ra khỏi đường biên chống đỡ qua năm phút dưới sự tấn công của Tiểu Tiểu, giữa trưa thêm đồ ăn!"
"Ồn ào" một tiếng, toàn bộ sân huấn luyện sôi trào, phải biết mặc dù bọn hắn có vật tư sung túc, nhưng mỗi người cũng chỉ có thể miễn cưỡng ăn no, mỗi ngày còn có huấn luyện rất lớn, kỳ thật mỗi ngày cơ bản đều ở trong trạng thái đói khát đấy.
Bởi vậy vừa nghe đến chỉ cần chống đỡ qua năm phút đồng hồ có thể thêm đồ ăn, tất cả mọi người nhìn nhau ánh mắt cũng bắt đầu tỏa ánh sáng.
"Tôi tới trước!"
Một người đàn ông vạm vỡ dẫn đầu ra đội, hắn cởi phắt áo ba lỗ, hai tay để trần đi vào bên trong đường biên màu trắng, chờ hạ nhiệt, rất nhanh cơ bắp trên người bắt đầu phồng lên, cái này rõ ràng cho thấy là một dị năng giả hệ sức mạnh.
Hắn hét lớn một tiếng, duỗi ra nắm tay phải, cả người như đạn pháo đánh tới Tiểu Tiểu.
"Đùng!" Một đường vòng cung hoàn mỹ hình thành ở giữa không trung, cuối cùng phịch một tiếng rơi vào đất cát, kéo lên từng trận tro bụi.
Người đàn ông vạm vỡ ho khan hai tiếng sau đó chỉ cảm thấy toàn bộ xương cốt cả người rời rạc rồi, nằm cả buổi mới miễn cưỡng bò lên.
Toàn bộ sân huấn luyện dường như đột nhiên bị nhấn xuống nút tạm dừng, hoàn toàn yên tĩnh. Một lát sau, xôn xao thoáng một phát lại huyên náo lên.
Mọi người không nghĩ tới con rắn biến dị này lợi hại như vậy, mới đối mặt một cái đã đánh bay người ta rồi, không cho người ta một chút thời gian phản ứng luôn.
Lúc này tất cả mọi người bắt đầu nghiêm túc hẳn lên... cũng không có ý định nguyên một đám kéo lên, nói không cho quá năm người, vậy thì năm người cùng nhau lên a...!
Rất nhanh lại đi ra năm người, năm người này rõ ràng thường xuyên phối hợp, khá ăn ý.
Một dị năng giả hệ thổ không ngừng huy động gai nhọn mọc trên mặt đất ý đồ gây trở ngại Tiểu Tiểu, còn có một dị năng tốc độ nhanh chóng vượt qua rồi xoay quanh Tiểu Tiểu, ý đồ hấp dẫn lực chú ý của nó, ba người khác cũng từng người sử dụng dị năng quấy rối nó, phân công rõ ràng, hiệu quả rõ rệt.
Rất nhanh thời gian đã qua hơn nửa, trong lòng mọi người vui vẻ, cảm thấy nắm chắc thắng lợi trong tay, bữa tiệc giữa trưa đang vẫy gọi bọn họ.
Ai ngờ Tiểu Tiểu hất cái đuôi lên, một loạt mũi băng nhọn bay ra, khiến cho dị năng giả hệ thổ ốc còn không mang nổi mình ốc, sau đó tìm đúng thời cơ, đánh bay dị năng giả tốc độ đến gần nó ra ngoài, sau đó lại tiêu diệt từng bộ phận, đánh bay từng người.
Bạch Tiểu Tiểu kết thúc xong, ánh vàng rực rỡ trong con mắt hưng phấn chằm chằm nhìn vào tất cả mọi người, nó cảm thấy cái này thú vị hơn đánh Zombie nhiều.
Bị Tiểu Tiểu nhìn chằm chằm, đáy lòng đám binh sĩ sợ hãi, con rắn này thành tinh rồi à? Khó đối phó như vậy!
Còn có, ánh mắt kia của nó có phải đang khinh bỉ bọn họ không? Không thể nhẫn nhịn! Phải đánh bại nó!
Chứng kiến song phương ý chí chiến đấu bừng bừng, Tăng Hoa Huy cảm thấy tư lệnh dự kiến trước cả rồi, đám oắt con này chính là thiếu thu thập, thực cho rằng có dị năng chính là vô địch thiên hạ rồi hả?
Hôm qua trời xế chiều bị Ôn Minh đả kích một trận, dị năng hoàn toàn kém hơn so với người ta, hôm nay lại bị Tiểu Tiểu hành hạ, có lẽ sau này cũng có thể trầm ổn không ít à.
Ôn Dao ngồi dưới bóng cây, tóc cột đuôi ngựa, nâng cằm nhìn cảnh đánh nhau trước mắt, cảm thấy rất vui mừng, trước đó không có huấn luyện cho Tiểu Tiểu, đều là chiến đấu bằng bản năng.
Lần này mới có thể học được không ít thứ, bằng không cô quả trí tuệ của cô không phải trở thành ăn chùa rồi sao.
Chính mình còn có thể lợi nhuận thêm khẩu phần lương thực, đặc biệt tốt.
Bên này sân huấn luyện đánh đến khí thế ngất trời, bên kia bầu không khí phòng họp cũng nóng nảy.
Hai người căn cứ trưởng cùng tư lệnh ra chỉ thị cho cấp dưới được chấp hành vô cùng nhanh chóng cùng triệt để, chỉ một buổi chiều thêm buổi tối, tình huống cơ bản ở sở nghiên cứu đã bị đã điều tra xong.
Tề Cảnh Huy tùy ý mở bảng báo cáo trong tay, sau đó đưa cho Hạ Uyển ngồi một bên, sau đó thân thể khẽ đảo, chân trực tiếp gác ở trên bàn hội nghị.
Hắn cười nhạo nói: "Cái này có phải là chân tướng sự thật? Một sở trưởng sở nghiên cứu không có bao nhiêu thực quyền, lại có thể thần không biết quỷ không hay bắt dị năng giả trong căn cứ tiến hành thí nghiệm trên cơ thể người sống, ngoại trừ người ở bên cạnh hắn trong sở nghiên cứu đều không có người biết rõ, phía sau hắn nếu không có ai ủng hộ ông đây vặn đầu đem xuống!"
Triệu Khải Khang nghe xong lời này liền phát hỏa, thằng này chỉ cây dâu mà mắng cây hòe nói là hắn ủng hộ hay sao?
"Tư lệnh Tề, mọi thứ phải cần có chứng cớ, trước mắt kết quả điều tra chính là những... thứ này, ông không thể chắc chắn như vậy!"
"Còn có." Triệu Khải Khang lại nhìn về phía Hạ Uyển: "Bà Ôn, tôi có chút vấn đề muốn hỏi con gái của cô, cô xem..."
"Có cái gì tốt để hỏi chứ!" Tề Cảnh Huy không nhịn được mở miệng: "Người ta chỉ là cô bé mười tuổi, không may gặp phải chuyện khó khăn này, thiếu chút nữa mất cả mạng rồi, tinh thần đã bị kíƈɦ ṭɦíƈɦ còn chưa khôi phục, các người lại muốn làm gì!"
Có thể đuổi tên điên này ra hay không! Loạn chọc nói vào cái gì!
Triệu Khải Khang coi như không nghe thấy, tiếp tục nói: "Là như thế này, vào lúc ấy phát hiện chuyện xảy ra trong phòng nghiên cứu, bởi vì không có camera giám sát, cho nên đối với chuyện xảy ra khi đó chúng tôi vẫn còn có chút nghi vấn, tôi hi..."
"Có nghi vấn gì tốt chứ? Các người không không phải đã điều tra xong sao? Đám người gọi là nghiên cứu viên kia đem loại thuốc không biết tên chưa hoàn thiện tiêm vào trong cơ thể hai dị năng giả, kết quả không nghĩ đến khiến bọn hắn mất đi lý trí, cuối cùng giết chết tất cả mọi người trong phòng nghiên cứu! Còn có hoài nghi nào tốt hay sao?"
Tề Cảnh Huy một lần nữa chen miệng nói.
Cái gì tất cả mọi người! Cô bé kia không phải còn sống à! Đến cùng cô bé đó còn sống như thế nào, bên trong phòng nghiên cứu kia xảy ra chuyện gì, còn có lúc ấy có vài tư liệu ở bên trong phòng nghiên cứu đi đâu, những điều này đều là vấn đề không đấy!
"Căn cứ trưởng." Ôn Trác mở miệng lôi lực chú ý của Triệu Khải Khang trở lại: "Thật xin lỗi chúng tôi không thể đáp ứng yêu cầu của ông, bây giờ con gái của chúng tôi còn chưa bình phục, chúng tôi không hy vọng lại kíƈɦ ṭɦíƈɦ đến con bé."
Ôn Trác giơ lên báo cáo trong tay: "Còn có, trong báo cáo nói ở một phòng nghiên cứu khác còn phát hiện hai thi thể dị năng giả, lúc ấy loại thuốc tiêm vào trong cơ thể dị năng giả chính là rút ra từ trong cơ thể bọn họ đấy.
Hơn nữa sở nghiên cứu còn có những người khác cũng tham dự vào thí nghiệm trên cơ thể con người, tôi muốn biết căn cử trưởng xử lý chuyện này như thế nào."
"Mấy dị năng giả chúng ta tìm được người nhà của bọn hắn đền bù tổn thất rồi, còn về phần những... nghiên cứu viên kia..."
Triệu Khải Khang có chút chần chờ: "Hiện tại tận thế nhân tài khó tìm được, hơn nữa nghiên cứu loại này nhân tài càng thiếu, tuy bọn hắn phạm phải sai lầm, nhưng dù sao không phải chủ mưu, cho nên tôi cảm thấy cần phải cho bọn hắn cơ hội một lần nữa."
"Căn cứ trưởng có ý không xử phạt?" Ôn Trác nhíu mày.
"Không không không." Triệu Khải Khang vội vàng khoát tay: "Không phải không xử phạt, chỉ là chúng tôi cho rằng tội không đáng chết, bọn hắn có thể dùng cách của bọn hắn chuộc tội, dùng kiến thức của bọn hắn đến chuộc tội."
"Tôi không thể đồng ý cách làm của căn cứ trưởng, thời điểm bọn hắn quyết định dùng đồng loại của mình tiến hành thí nghiệm, chính là đã đánh mất tư cách làm người, tôi cho rằng phải nghiêm trị!"
"Cái này..."
"Đúng vậy, phải nghiêm trị!" Tề Cảnh Huy thả chân xuống, ngồi thẳng người: "Họ Triệu kia, ông không nỡ như vậy sẽ không phải ông thật sự là người sai sử bọn hắn à?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.