Ôn Dao mang theo Ngữ Điệp cùng Mạn Mạn bước vào cổng lớn bệnh viện, đại sảnh bệnh viện một mảnh đống bừa bộn, không ít nơi còn phủ đầy tro bụi, nhìn về phía trên dường như đã rất lâu không có người đến.
Ôn Dao một lần nữa phóng thích tinh thần lực, nhìn thấy vẫn là một mảnh trắng xoá, xem ra có những thứ không biết trở ngại tinh thần lực của cô.
Ôn Dao nhíu mày, cái này không đúng, cô thật sự không cho rằng trên trái đất có thứ có thể hoàn toàn cản trở tinh thần lực của cô tồn tại, nhưng sự thật phơi bày trước mắt.
Thử liên hệ với Tiểu Tiểu, chỉ có thể biết nó ở gần kế bên, lại không thể xác định vị trí, hơn nữa cũng không trả lời.
Chậc, tình huống này có chút phức tạp à.
Lúc Ôn Dao đi đến đầu cầu thang, dường như cảm giác quay đầu nhìn thoáng qua, quả nhiên, không thấy Ngữ Điệp rồi.
Thật sự không thấy, không ở không gian này, hay là ở bên cạnh mình nhưng lại không nhìn thấy?
Thật đúng là có chút thú vị đây.
Ôn Dao chậm rãi đi đến lầu hai, xuất hiện ở trước mắt chính là một dãy hành lang thật dài.
Hành lang mười phần lờ mờ, toàn bộ bệnh viện không có mở điện, chỉ có một ít ánh sáng xuyên thấu từ cửa sổ bên cạnh theo vào, nhưng vì có che bóng, tác dụng thật sự có hạn.
Toàn bộ hành lang u ám, vốn vách tường trắng nõn lại tràn đầy vết máu, còn không ngừng có có máu huyết tươi mới từ vách tưởng uốn lượn lưu lại, trên sàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-on-dao/1084842/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.