Chương trước
Chương sau
Những người khác hoặc ra sức hoặc lười biếng, bọn người Ôn Minh biểu hiện trong quy trong củ, cũng không nổi bật dễ làm người khác chú ý cũng không chơi bời cho có lệ, tình huống phía sau còn không biết như thế nào, hiện tại phải bảo tồn thực lực.
Không bao lâu Zombie đều bị tiêu diệt sạch sẽ, không có người tử vong, chỉ có mấy người bị thương nhẹ. Sau khi chiến đấu kết thúc, không ít người bắt đầu đào tinh hạch, Tăng Hoa Huy không ngăn cản, hắn phân phó người không tham ghia hành động điều khiển xe dừng bên đường cái chờ lệnh, mặt khác sắp xếp tốt người tiến hành theo kế hoạch.
Một đoàn người Ôn Minh cùng đại bộ phận người đi tuốt phía trước mở đường cho người phía sau, trên bãi đất trống bệnh viện phía trước có không ít Zombie, một bộ phận ăn mặc áo khoác trắng cùng quần áo bệnh nhân, nghe thấy mùi vị thịt tươi sống mới lạ, kêu gào NGAO nhào đến bọn hắn.
Xung trận lên phía trước mặt Hùng mặt sẹo không chút do dự nghênh đón, hắn nặng nề vung nắm tay phải chém ra, hung hăng mà đập lên trên đầu một con Zombie.
Đầu Zombie trực tiếp vỡ ra, thịt thối cùng óc văng ra, toàn bộ nắm đấm Hùng mặt sẹo nện vào trong đầu Zombie, trên nắm tay tràn đầy máu đen, nhưng hắn không để ý chút nào, ngược lại cười ha hả lên.
Nắm đấm hắn biến thành trảo, ở trong nửa cái đầu còn thừa móc móc, trực tiếp đào ra một viên tinh hạch. Từ lúc hắn ra quyền đập trúng đến đào tinh hạch ra, toàn bộ quá trình chỉ mất vài giây đồng hồ.
Đứng ở bên cạnh mắt Từ Dương nhìn thấy toàn bộ quá trình, nhịn không được rùng mình một cái, quá huyết tinh quá bạo lực rồi! Một chút mỹ cảm cũng không có!
Móc ra một viên tinh hạch Hùng mặt sẹo vung lên quyền tay trái đón nhận một con Zombie khác, những người khác thấy thế cũng tranh thủ thời gian đuổi kịp.
Bãi đất trống phía trước bệnh viện rất nhanh đã tiêu diệt sạch sẽ Zombie rồi, bọn hắn một lần nữa xông vào đại sảnh bệnh viện, sau đó tiêu diệt từng con Zombie nghe tiếng mà đến, sau đó kể cả tiểu đội của Ôn Minh ở bên trong một nhóm người phân tán đứng giữ vị trí ra vào ở cổng lớn, mà một bộ phận người khác theo kế hoạch che chở dị năng giả không gian đi lên trên lầu.
Từ lúc xông vào bãi đất trống bệnh viện cho đến bây giờ, toàn bộ quá trình hành động đều có bộ đội đặc chủng đi theo, bọn hắn sẽ nói cho những người khác biết làm như thế nào phân phối nhân viên phải đứng ở chỗ nào làm gì, trước mắt xem ra tất cả đều thuận lợi.
Ôn Dao ngồi trong xe tu luyện, trước đó cô đã dùng tinh thần lực dò xét qua, tuy bệnh viện này có không ít Zombie, nhưng không có con nào đặc biệt lợi hại, không có gì bất ngờ xảy ra thì những người này không có vấn đề gì cả.
Dù sao ý đồ của Tăng Hoa Huy là luyện binh, để mọi người làm quen với nhau, cũng nhớ kỹ quá trình nhất định, mà không phải để cho mọi người đi chịu chết.
Sau khi đám người kia tiến vào bệnh viện làm nhiệm vụ, trên đường cái Zombie lục đục ngo ngoe kéo tới không ít, đều bị đám binh sĩ lưu lại tại chỗ chờ lệnh tiêu diệt, thậm chí bọn hắn còn bắt đầu đánh cược xem kỹ thuật bắn súng của ai chuẩn hơn, giết Zombie nhiều hơn....
Có điều, có một con Zombie tốc độ rất nhanh đột phá tiền tuyến vây quanh, xông vào đám người.
Nhưng trong bộ đội có không ít cao thủ, Zombie hoàn toàn không kiếm được chỗ tốt gì, phản kháng mấy lần thiếu chút nữa bị đánh trúng.
Đang không ngừng bị vây công, Zombie trực tiếp nhảy dựng lên, nhảy tới mui xe của đoàn xe dị năng giả, rồi nhảy qua lại trên mấy mui xe khác.
Bởi vì tất cả dị năng giả đều tiến vào trong bệnh viện, một đám xe kia không có người phòng thủ.
Mắt thấy nó muốn chạy mất, đột nhiên nó vừa mới nhảy lên một chiếc xe, từ cửa sổ xe duỗi ra một đầu dây leo màu xanh lá, trực tiếp quấn lên mắt cá chân Zombie, sau đó kéo, trực tiếp lôi nó ra.
Đồng thời lại duỗi thân ra thêm hai đầu dây leo cuốn trọn chặt chẽ con Zombie kia.
Một bên cửa khác của chiếc xe cũng bị mở ra, một đầu Đại Bạch Xà từ cửa trườn ra ngoài, nó từ phía sau vượt qua xe, đi vào Zombie bị trói ở phía trước, cái đuôi giơ lên cao cao, phần mũi nhọn của chiếc đuôi trực tiếp xuyên thấu qua đầu Zombie vẫn đang giãy dụa.
Đồng thời còn quấy ở bên trong, cuối cùng rút ra viên tinh hạch, sau đó trở về trong xe.
Mà vốn nhánh dây leo buộc Zombie cũng rất nhanh lui về trong xe.
Hiện trường hoàn toàn yên tĩnh, mọi người thiếu chút nữa cho là mình hoa mắt, lúc nào ở đây có biến dị xà rồi hả?
Ngược lại một ít binh sĩ tuần tra ở khu vực khác biết rõ trong căn cứ có một biến dị xà khổng lồ, không nghĩ đến nó cũng tới đây, nhưng làm thế nào bắt nó một mình ở lại trong xe?
Phụ tá sĩ quan nhìn về phía Tăng Hoa Huy, Tăng Hoa Huy nhận ra đó là xe của Ôn Minh, suy nghĩ, vẫn là lắc đầu, tình huống không rõ, chờ bọn hắn đều đi ra rồi nói sau.
Khoảng nửa giờ sau, tất cả mọi người tiến vào bệnh viện đều rút lui ra ngoài, có mấy người mang vẻ mặt bất mãn, rõ ràng không có gì nguy hiểm, bọn hắn còn phải đào cho hết tinh hạch đấy, vậy mà lại bắt bọn hắn cùng một chỗ lui lại.
Đội trưởng bộ đội đặc chủng phụ trách lần hành động này không để ý đến những người khác bất mãn, trực tiếp đến trước Tăng Hoa Huy báo cáo tình hình lần hành động này từ đầu đến cuối.
Tăng Hoa Huy gật gật đầu, lại để bộ đội đặc chủng ở bên trong đội viên trở về đơn vị, sau đó đi đến trước mặt đám người dị năng giả. Chứng kiến bộ dáng một đám người có chút lười nhác thư giãn, trong lòng Tăng Hoa Huy có chút nóng giận, thật cho rằng nhiệm vụ lần này đơn giản như vậy sao?
"Có phải các người cảm thấy nhiệm vụ lần này rất đơn giản hay không? Tình huống không khác gì bệnh viện này?" Tăng Hoa Huy xụ mặt hỏi.
Tất cả mọi người không nói chuyện, nhưng biểu lộ trên mặt đều bán rẻ bọn hắn, thật sự của bọn hắn đã cho rằng là như vậy đấy.
"A, các người thực cho rằng rất dễ dàng? Ngày mai chúng ta phải tiến vào nơi gần trung tâm chợ, là khu vực lớn nhất bên trong thành phố Giang Thấm trước tận thế, bệnh viện chữa bệnh có thiết bị đầy đủ nhất, lưu lượng người cực lớn, mỗi ngày chật kín người hết, chính các người ngẫm lại bây giờ ở đó có bao nhiêu Zombie." Tăng Hoa Huy cười lạnh nói.
"Nếu như không giữ thái độ nghiêm chỉnh, vẫn cà lơ phất phơ như vậy... đến lúc đó ném bỏ tánh mạng cũng đừng trách tôi không nhắc nhở! Đã xong, tản a."
Đoàn người liếc mắt nhìn nhau, bắt đầu đi trở về, trên đường vẫn còn xì xào bàn tán, đều nghị luận nhiệm vụ lần này không thật sự rất nguy hiểm.
Một đoàn người Ôn Minh đứng tít ở bên ngoài, lúc chuẩn bị rời khỏi Ôn Minh bị một binh sĩ ngăn cản, hắn ra hiệu quan chỉ huy có việc tìm.
Ôn Minh ngăn Từ Dương muốn mở miệng lại, ra hiệu bọn hắn không cần lo lắng, về trước đi, sau đó đi cùng binh sĩ đến chỗ Tăng Hoa Huy.
Vốn Tăng Hoa Huy đến hỏi chuyện Bạch Tiểu Tiểu, đến khi Tăng Hoa Huy biết rõ Ôn Minh còn dẫn theo hai cô bé đi ra ngoài, quả thật cảm thấy đầu óc cậu có bệnh, chỗ nguy hiểm như vậy còn dẫn em gái mình theo, đây là ghét bỏ người ta muốn nhân cơ hội giết chết à?
Nhìn thấy ánh mắt Tăng Hoa Huy hoài nghi, Ôn Minh cảm thấy trên lưng mình cõng cái nồi thật lớn, cậu cũng không muốn mà, nhưng cậu thật sự không có cách nào không dẫn theo cô em gái ruột của mình.
Nhìn qua Ôn Minh có biểu lộ sống như không còn gì luyến tiếc, Tăng Hoa Huy cau mày nói ra: "Ngày mai lúc bắt đầu nhiệm vụ cậu mang em gái cậu đến chỗ này của tôi, đến lúc đó không có người chiếu cố, xe chỉ huy của tôi vẫn khá an toàn hơn."
Ôn Minh nghĩ nghĩ, cảm thấy đó là một chủ ý không tồi, ngắn ngủn trong một ngày đã có thể nhìn ra Tăng Hoa Huy là một người rất cẩn thận, cộng thêm tư lệnh Tề nhờ cậy... đối với cậu rất chiếu cố, ít nhất người là đáng tin.
Hơn nữa vị trí quan chỉ huy đích thật an toàn nhất đấy, chung quanh còn có rất nhiều binh sĩ, lại để hai người Dao Dao đợi ở nơi này là sắp xếp tốt nhất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.