Ôn Dao nhìn Hạ Uyển đang rơi vào trạng thái tập trung, đứng dậy ra cửa, Bạch Tiểu Tiểu nghiêng đầu suy nghĩ, đem ma hạch cuộn lên, dấu ở trong góc, lập tức đi theo đằng sau Ôn Dao. Tốc độ của đối phương rất nhanh, Ôn Dao mới vừa đi ra đã nhìn thấy ba chiếc xe rời đi lúc sáng đã xuất hiện ở trong tầm mắt của cô. Bên ngoài xe đều dính không ít vết máu, đã ẩn ẩn biến thành màu đen, đằng sau còn theo không ít Zombie, xem tốc độ kia còn nhanh hơn trước không ít. Người ở trên xe từ cửa sổ không ngừng ném dị năng, nổ súng, Zombie lại như tre già măng mọc, không thấy giảm bớt. Mới đi ra ngoài không bao lâu lại dẫn theo một đoàn Zombie như vậy trở về! Còn có vì sao lại hướng về phía nhà cô thế này? Người trên xe dường như nhìn thấy Ôn Dao, tăng nhanh tốc độ lao đến, xe đâm đổ hàng rào trong sân nhỏ, suýt nữa đụng vào tường mới thắng lại kịp. Từ trên ba chiếc xe nhảy xuống một đống người, cả người mỗi người đều vô cùng chật vật, Ôn Dao nhìn sang, phát hiện không thấy dị năng giả hệ sức mạnh và Béo đâu, một nhóm người khác chỉ còn lại ba người trong một chiếc xe, trong đó chỉ có một dị năng giả. Sau đó, bọn hắn lại cẩn thận từng li từng tí đỡ một người, người kia chính là thiếu niên An Tử, không biết bị cái gì đâm trúng, máu tươi nhuộm đỏ toàn bộ quần áo, lúc này sắc mặt hắn tái nhợt, rơi vào hôn mê. Mắt thấy bọn hắn muốn vượt qua cô xông vào nhà, Ôn Dao đá đá Bạch Tiểu Tiểu ở bên chân. Vèo! Thoáng chốc Bạch Tiểu Tiểu dựng đứng thân thể, miệng rộng há ra, hai đạo băng trùy bay ra, cắm thẳng xuống mặt đất ngay trước mặt bọn hắn, khiến bọn hắn ngừng chân. Tất cả mọi người dừng lại, thoáng ngạc nhiên đầy nghi ngờ nhìn con rắn lơn cùng cô bé trước mặt, chị Phỉ nhìn Zombie phía sau đang sắp đến tần, trong lòng rất lo lắng, dị năng bọn hắn cơ bản đều đã tiêu hao hết, thể lực đều sắp không chịu nổi, viên đạn càng đánh không xong. Còn vết thương của An Tử cũng không thể kéo dài, cô bé này có chút quỷ dị, hôm nay bên người còn nhiều có thêm một con rắn biến dị, trước đó suy đoán ở đây có cao nhân, nhất định có quan hệ với cô bé này! "Cô bé, có thể gọi người lớn trong nhà ra đây không? Chúng ta thật sự không có ác ý." Ôn Dao nhìn đám Zombie kia, chúng tụ tập ở đằng kia có chút do dự không tiến vào, dường như chán ghét mùi vị ở đây, nhưng lại không chịu buông tha cho mỹ thực trước mắt, tin rằng không bao lâu chúng sẽ xông đến đây. "Cái này mà cô còn nói không có ác ý?" Ôn Dao nghiêng đầu, chỉ vào Zombie hỏi. Chị Phỉ vội vàng giải thích: "Không phải, chúng ta gặp một con Zombie rất lợi hại, nó có thể chỉ huy mấy con Zombie khác, nó..." "Cho nên các người bắt nó dẫn đến nhà tôi hả?" "Chúng tôi..." Không đợi chị Phỉ nói xong, liền có Zombie lao thẳng đánh đến bọn hắn. Ôn Dao thoáng tức giận, thời gian nghỉ ngơi tốt đẹp đều bị bọn hắn phá hủy! Trong tay cô nhanh chóng ngưng tụ quả cầu nước áp suất bằng bàn tay, trực tiếp ném vào giữa đàn Zombie. Quả cầu nước rơi xuống bầy Zombie, trong nháy mắt nổ tung, lực trùng kích vô cùng lớn đè ép Zombie gần đó nổ tung thành từng mảnh bay ra ngoài, Zombie xa hơn một chút cũng đồng dạng bị bay ra xa, lại xa một chút bị bọt nước nổ tung khiến trên người có không ít lỗ nhỏ, vùng đất ở giữa tạo thành một mảnh đất trống lớn... "Ừng ực..." Tất cả mọi người không tự chủ nuốt một ngụm nước bọt... "Tiểu Tiểu!" Bạch Tiểu Tiểu mãnh liệt xông vào bầy Zombie, thân thể dài khoảng sáu bảy mét linh hoạt trườn ở bên trong, một đuôi vung lên có thể đánh bay một con Zombie. Trái nhả hai cây băng trùy, phải nhả một ngụm nọc độc ăn mòn, lại thêm lớp vẩy vô cùng cứng rắn của nó ngay cả móng vuốt của Zombie cũng không thể phá phòng thủ, toàn bộ bầy Zombie bị nó quấy loạn một đoàn. Những người khác đứng nhìn xem ngây cả người, Ôn Dao thoáng khó chịu: "Các người còn đứng đấy làm gì? Còn không mau ra tay?" Mấy người liếc nhìn nhau, đem mấy người bị thương để tạm một bên, quơ lấy dao cùng gậy sắt trong tay tiến lên. Đã có Bạch Tiểu Tiểu làm thần trợ công, bọn hắn giết rất nhanh. Ngay tại lúc Tiểu Tiểu ở khắp nơi làm càn làm quấy đến vui sướng, Ôn Dao đột nhiên cảm thấy dấu ấn mình đặt trong tinh thần lực của Tiểu Tiểu bỗng nhúc nhích, ngay sau đó nghe nó phát ra tiếng kêu khàn giọng đầy thảm thiết. Đã nhìn thấy cả thân thể Bạch Tiểu Tiểu lăn lộn kịch liệt trên đất, công kích chẳng phân biệt địch ta. Ôn Dao trực tiếp dùng tinh thần lực trấn an Bạch Tiểu Tiểu, sau đó đảo qua bầy Zombie, một lúc liền phát hiện một con Zombie biến dị đang núp ở phía sau. Sắc mặt nó phù phiếm xanh mét, trên người thịt thối giảm hơn nhiều so với mấy con Zombie khác, con mắt không còn đục ngầu một màu xám trắng, mà đã xuất hiện đồng tử tinh tế, đối với Ôn Dao mà nói, thoáng nhìn đã thấy nó khác hẳn những con Zombie khác, ánh sáng màu đỏ đều muốn chói mắt hơn. Zombie biến dị dường như phát hiện Ôn Dao đã phát hiện ra nó, nó dứt khoát ra lệnh cho đám Zombie cấp thấp phía trước càng thêm điên cuồng tấn công, sau đó ra lệnh cho đám Zombie chung quanh che chở nó rời khỏi. Vừa bắt đầu, lúc ở bên ngoài nó đã tiêu hao không ít tinh thần lực chế tạo ảo giác cho những người kia, kết quả chỉ giết được mấy người lại để cho bọn hắn chạy thoát, đuổi đến đây mới phát hiện còn có người lợi hại hơn. Nó rất thèm máu thịt của mấy tên dị năng giả này, nhất định có rất nhiều năng lượng, ăn hết bọn hắn nó có thể tiến hóa một lần nữa rồi! Còn có con rắn và đứa nhỏ vừa mới xuất hiện kia, đặc biệt là đứa nhỏ đó, thơm quá à. Nhưng từ đáy lòng nó cảm thấy sợ hãi cô bé đó, đó là bản năng cảm giác nguy hiểm của nó, vốn nó có ý định ăn không hết những người kia sẽ bắt con rắn đó mang đi, không ngờ cuối cùng tinh thần lực công kích bị thất bại, chính mình lại bị phát hiện, chỉ có thể rút lui trước mà thôi. Ôn Dao để cho nó đi? Mình mới thu nhận khế ước thú, lại bị đối phương tấn công, Ôn Dao quyết định bắt nó tự thể nghiệm. Ôn Dao đem tinh thần lực hóa thành vô số ngân châm đâm thẳng vào đầu Zombie, Zombie biến dị rống lớn một tiếng, sau đó không cam lòng ngã xuống. Mất đi khống chế tập thể Zombie thoáng ngừng lại, chốc lát lại khôi phục hành động, có điều không còn điên cuồng như vậy, rất nhanh đám Zombie còn lại bị giải quyết sạch sẽ. Bạch Tiểu Tiểu ỉu xìu trườn đến bên người cô, ngẩng đầu cọ cọ vào tay cô, trong con mắt màu vàng mang theo vô vàn ủy khuất. 【Ríu rít, đầu đau quá ~】 【Ngoan đi, đợi lát nữa ban thưởng cho mi.】 Nghe có ban thưởng, ánh mắt Bạch Tiểu Tiểu sáng hơn, giống như tản mát ra kim quang. 【Chủ nhân, bên kia có đồ tốt, chúng ta nhanh đến đó lấy đi.】 Ôn Dao biết rõ nó nói rất đúng, vừa rồi cô cũng cảm giác được, có điều quan trọng nhất là những bị khách không mời mà đến này. Trấn an tốt Bạch Tiểu Tiểu, cô ngẩng đầu nhìn về phía lão đại của bọn hắn – người đàn ông lãnh tuấn vẫn luôn bảo trì trầm mặc. Ôn Dao phát hiện hơi thở hắn bất ổn, dường như bị thương, tinh thần lực có chút suy yếu. Tần Thiếu Minh quan sát cô bé trước mặt, lớn lên rất đáng yêu, trên mặt lại không có biểu tình gì, thoạt nhìn cả người lẫn vật đều vô hại, nhưng... chính là cô bé thoạt nhìn vô cùng nhỏ yếu đã giết chết bầy Zombie đã đuổi giết bọn hắn, mà bọn hắn chỉ có thể bất lực chạy trốn, đặc biệt là tiếng kêu thảm thiết của con Zombie vừa mới chết kia... Nó vừa chết những con Zombie này cũng rối loạn, xem ra chính con Zombie đẳng cấp cao chỉ huy bầy Zombie, cách chết của nó cũng giống như con Zombie mèo tối hôm qua, chẳng lẽ thật sự là cô bé này làm? Trong nháy mắt trong đầu Tần Thiếu Minh hiện lên vô số ý nghĩ, ánh mắt hắn u tối không rõ nhìn chằm chằm vào Ôn Dao, lúc chuẩn bị mở miệng, ở cửa ra vào truyền đến giọng nói khàn khàn mà ôn hòa: "Các vị đứng ở cửa nhà tôi muốn con gái tôi làm gì?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]