Chương trước
Chương sau
Sáng ngày hôm sau, ăn xong điểm tâm, cha Ôn mẹ Ôn từng người ra cửa, ôn Dao cũng không trở về phòng, mà ngồi ở ghế salo trong phòng khách mở Laptop ra, ti vi trong phòng khách cũng mở lên, bên trong có nữ MC vẻ ngoài ngọt ngào đang tại thông báo tin tức.
"Ngày gần đây, trên mạng có không ít bài viết về tận thế truyền lưu, khiến cho nhiều người dân khủng hoảng, hi vọng quần chúng nhân dân không nên tin theo tin đồn, mọi người phải tin tưởng khoa học, không được tranh mua vật tư. Trước mắt các nơi cũng không có phát hiện thứ gì gọi là virus kiểu mới, xin mọi người lý trí nhìn nhận vấn đề, bạn bè cảm mạo phát sốt cũng không phải sợ, mời đến bệnh viện chính quy xem bệnh... "
Ôn Dao mở diễn đàn ngày hôm qua lên, phát hiện tuy bài viết vẫn còn, nhưng đã không thể bình luận được nữa, hơn nữa rất nhanh đã bị một bài viết khác quét đến đằng sau, đồng thời trên đỉnh diễn đàn còn xuất hiện một phần đưa bài viết lên top: [tôn trọng sự thật, rời xa tin nhảm, tin tưởng khoa học]
Mà phía dưới bài viết đã nhao nhao lên.
Ohjvd564: trời ơi, có liên quan đến ban ngành, tốc độ cũng quá nhanh rồi, như thế nào lại cảm thấy giống như bịt tai trộm chuông vậy nhỉ?
Ta là ông nội: Tôi xem giống như là chột dạ đây, cho nên phản ứng mới nhanh như vậy.
Bong bóng người sao hoả: lầu trên đừng đồn nhảm, tôi thấy vì náo quá lớn nên tạo thành khủng hoảng rồi, cho nên chính phủ mới ra mặt đấy.
Now loading: đúng rồi, siêu thị gần nhà tôi đều muốn bị dọn sạch, có rất nhiều người tranh đoạt, đặc biệt là các chú, bác gái, mẹ của tôi cũng chạy đến tranh giành rồi, thật ra bà cũng không biết chuyện gì xảy ra!
Lấp lánh vô số ánh sao: không nên coi thường sự mạnh mẽ của nhân dân Hoa quốc nha
Manh Manh Tiểu Thần Thần: yếu ớt nói một câu, tôi cảm thấy bài viết là sự thật.
Tu Tinh Vũ: tôi nói các người này, những lời bịa đặt này không sơ bị tra đồng hồ nước à...
...
Ôn Dao rất nhanh đọc hết tin nhắn một lần, cảm thấy không chút thú vị, đóng websites mở ra ô biểu tượng trò chơi bắt đầu chơi game.
Hiện tại game mà Ôn Dao đang chơi là một trò chơi Tây Huyễn, thiết lập rất tinh mỹ, kỹ năng rất hoa lệ, thao tác hợp lý, mới bắt đầu chơi thường khiến Ôn Dao nhớ lại kinh nghiệm mạo hiểm ở đại lục Ella.
"Leng keng ——" chuông cửa vang lên, thao tác Ôn Dao rất nhanh cho nhân vật pháp sư của mình tung đại chiêu, đem giọt máu còn lại của Boss tiêu diệt, nhặt lên trang bị vật phẩm vừa rơi xuống rồi mới đi ra mở cửa.
Trước cửa ra vào có một chàng trai trẻ đang mặc đồng phục màu đen thống nhất theo quy định của bưu kiện, thấy chỉ có mình Ôn Dao mở cửa, hỏi: "Cô bé, người lớn có ở nhà không?"
"Đi ra ngoài rồi."
"Ah, cô bé là cô Ôn?"
"Vâng, chính là em."
"Ách... Vậy cô bé ký nhận, có cần anh giúp em mang những thứ này chuyển vào nhà không?"
Ôn Dao nhìn thấy trên giấy có tên của mình, nhìn nhìn trên xe tải nhỏ có bốn năm thùng hàng lớn: "Không cần, anh để ở cửa ra vào đi, môt lát nữa ba em trở về rồi."
Chàng trai giao hàng đem mấy thùng hàng chuyển xuống, rồi lái xe tải đi ra ngoài, còn quay đầu nhìn lại lần nữa, trong lòng nghĩ, bây giờ học sinh tiểu học thật đúng là càng ngày càng lợi hại!
Ôn Dao đợi đến khi chàng trai giao hàng đã rời đi, lại nhìn chung quanh, sau khi xác định không có ai khác, dùng tinh thần lực bao vây những thùng hàng này rồi đem chúng bỏ vào trong không gian.
Sau khi về phòng của mình, Ôn Dao lấy mấy thùng hàng ra, rồi bắt đầu sắp xếp lại đồ đạc vừa mua.
Ôn Dao mua rất nhiều thức ăn dễ dàng dự trữ, cũng không ít trái cây, đều là những thứ cô thích ăn. Nói thật, Ôn Dao cũng không rõ muốn chuẩn bị những thứ gì, đọc bài viết cô cũng tưởng tượng không ra tận thế đến cùng sẽ là cái dạng gì.
Dù sao lúc ở đại lục Ella, cho dù cùng bạn bè mạo hiểm ở các nơi trên đại lục cũng không cần chuẩn bị quá nhiều đồ vật, chủ yếu là quyển trục thuốc cùng trang bị, dù sao phải bảo đảm an toàn tính mạng, lại mang theo lều vải ma pháp các loại đồ dùng dã ngoại cùng quần áo lương khô đã đủ rồi, dù sao những thứ khác còn có thể gặp lại cho đến lúc cần bổ sung.
Cho dù không có thấy thành phố, có rất nhiều nơi đóng quân dã ngoại bổ sung vật tư, chủ yếu nhất chính là... ma pháp thật sự rất thuận tiện, đáng tiếc ở đây không thể sử dụng ma pháp.
Cô nghĩ, vẫn chờ đợi cha Ôn mẹ Ôn chuẩn bị đi, dù sao người ta là thổ dân, biết được nhiều... đến lúc đó thật sự có tận thế thì nói ra nhẫn không gian là thuận tiện nhất, hỗ trợ cất giữ đồ vật.
Lúc chiều Hạ Uyển trở về, gọi Ôn Dao xuống hỗ trợ, Ôn Ngọc đi ra ngoài xem, thoáng há hốc mồm...
Trước biệt thự, bên ngoài bãi cỏ đang dừng một chiếc xe tải lớn, còn có mấy người bận rộn vận chuyển thùng hàng và bao tải xuống, bên cạnh chiếc xe tải lớn còn đậu một chiếc xe Jeep mới tinh.
Hạ Uyển ngắm nhìn thật cao hứng, chị vui rạo rực nói với Ôn Dao: "Mẹ đã sớm muốn mua chiếc xe này á... đáng tiếc trong nhà đã có hai chiếc xe rồi, tuy mẹ muốn mua ba của con cũng sẽ không nói gì, nhưng mẹ cũng không có ý muốn phá sản. Chao ôi, rốt cuộc lại để cho mẹ mua được."
Ôn Dao: ...
Thật ra cho dù mẹ có mua cái gì, ba ba cũng sẽ không cảm thấy mẹ phá sản đâu!
Những thùng hàng được chuyển xuống, nhìn không ra bên trong là cái gì, có điều phía sau chuyển đến từng túi rau củ quả, thậm chí còn có thịt động vật không biết là thịt gì...
Ôn Dao cảm thấy có chút im lặng, cô nhỏ giọng hỏi Hạ Uyển: "Ma ma, nếu tin tức kia là giả, nhiều đồ đạc như vậy làm sao bây giờ?"
Hạ Uyển vung tay tùy ý: "Tự chúng ta ăn thôi, ăn không hết thì tặng cho người ta."
"Chuyện đó... Nếu như là sự thật, lúc chúng ta ra đi cũng không thể mang được nhiều đồ như vậy..."
Hạ Uyển thoáng dừng lại, dường như không kịp phản ứng, nghĩ nghĩ, chị lén lút đến gần nói nhỏ vào tai Ôn Dao: "Nói không chừng trong chúng ta có dị năng giả không gian? Trong tiểu thuyết đều viết như vậy đấy, cái gì thức tỉnh dị năng không gian các loại, như vậy chẳng phải có thể mang theo sao, cho dù không có, có thể mang được bao nhiêu thì mang bấy nhiêu, chúng ta có xe việt dã lớn như vậy mà!"
Ôn Dao lặng yên rồi... Cô cảm thấy, sau này cô không cần kiếm cớ rồi, chỉ cần để cho mộng tưởng của mẹ cô trở thành sự thật thì tốt rồi.
"Sao ba của con còn chưa trở về? Đều đã trễ như vậy..."
Đang nói, chỉ nghe ở cửa ra vào có tiếng vang, đi ra xem, hai tay Ôn Trác đều xách theo một vali nhỏ đi về hướng các cô.
"Không phải nói đồ tốt đều do em chuẩn bị sao, ngày mai em còn muốn đi tìm anh Tiêu nói một tiếng, nhờ anh ấy hỗ trợ chuẩn bị một chút đây này." Hạ Uyển liếc anh.
Ôn Trác đến gần Hạ Uyển, khẽ hôn một cái lên gương mặt của chị, nhỏ giọng nói: "Anh không muốn em đi gặp anh ta."
"Hử? Vì cái gì?" Hạ Uyển thoáng nghi hoặc.
"Trước kia em nói anh ta rất có mùi đàn ông, rất trọng nghĩa, vóc người đẹp, là đối tượng mơ tưởng của rất nhiều phụ nữ." giọng điệu Ôn Trác có chút ủy khuất, khóe miệng vừa giơ lên cũng rũ xuống.
Hạ Uyển hơi sững sờ: "Đây đã là chuyện của bao nhiêu năm trước rồi, sao anh còn nhớ rõ như thế chứ... Hơn nữa, dù cho anh ấy có thế nào cũng không liên quan đến em, anh mới là quan trọng nhất."
"Thật sao?"
"Thật!"
Ôn Dao ở một bên cố gắng đem mình làm vách tường hoa...
Thật sự đã đủ lắm rồi, già đầu rồi cũng đừng học mấy phim thần tượng đóng mấy cảnh ân ân ái ái như thế chứ, các người không có suy nghĩ cho tâm linh nhỏ bé của con gái các người à! Tuy cô là bà cụ dưa chải sơn xanh, nhưng ở phương diện này cô vẫn còn rất đơn thuần đấy nhé!
Ôn Dao chỉ có thể ở bên cạnh chán ngán nhìn hai người, ánh mắt chuyển sang hai chiếc vali Ôn Trác cầm trong tay, thoáng tập trung tư tưởng, dùng tinh thần lực "nhìn xem" bên trong là vật gì.
Tinh thần lực chậm rãi xuyên thấu mặt ngoài vào trong, rất nhanh, đồ vật bên trong hiện rõ trong ý thức của Ôn Dao. Ôn Dao nhếch khóe miệng, thu hồi tinh thần lực, bình tĩnh xoay người lên lầu.
Cô đã biết ở thế giới này ba mẹ đều không đơn giản mà!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.