“Ca ca, anh nói nên chỉnh bọn họ như thế nào?” Diệp Thu một bên dùng Mộc hệ dị năng giục cây cối lớn qua đầu, hỏi Diệp Cẩn.
Cúi đầu nhìn đám người Chu Vận không ngừng xoay quanh cây cối, Diệp Cẩn cong cong môi, nói: “Ngươi muốn làm như thế nào?”
“Hắc hắc, bọn họ không phải muốn săn thú sao? Vậy làm theo ý nguyện cho bọn họ!”
Nói xong, Diệp Thu từ không gian lấy ra một viên hạt giống, tùy tay ném trên mặt đất, nháy mắt khỏe mạnh lớn lên, nở ra thành nhiều những bông hoa hồng nhạt.
Gió nhẹ phất quá, đóa hoa hồng nhạt hơi hơi lay động, đẹp lay động lòng người.
“Đó là cái gì?” Diệp Cẩn nhìn lướt qua, phát hiện đại não thế nhưng chớp mắt bỗng mơ hồ, trong mắt chợt lóe sáng, mạnh mẽ khôi phục thanh tỉnh.
Hì hì cười quay đầu lại nhìn hắn, Diệp Thu nhìn qua thập phần đắc ý: “Thứ tốt, có thể làm người ta sinh ra ảo giác.”
Gật gật đầu, Diệp Cẩn cảm thấy hứng thú mà nhướng mày nói: “Trò hay.”
“Lý…… Lý ca!” Tiểu tôn ôm chặt lấy đại thụ thô tráng bên người, hoảng sợ nhìn trái phải, tuyệt vọng phát hiện bốn phía không hề có người.
Tĩnh mịch trong rừng cây, đám sương nổi lên bốn phía, trên mặt đất tràn đầy lá khô, cây cối không biết tên kết thành hình dạng đáng sợ, rất xa, tựa hồ có thể nghe được tiếng cú mèo tiếng kêu.
Tiểu tôn hoảng sợ gắt gao ôm lấy thân cây, hiện tại chỉ có cách này có thể làm hắn cảm giác an toàn, “Lý ca! Chu ca! Các ngươi ở đâu a?!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-o-ben-canh-em/1340023/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.