Buổi tối 8 giờ, nhìn trên sàn nhà còn bốn người vẫn chưa tỉnh lại, tâm tình của mọi người như chìm vào đáy cốc.
Lấy ra dây thừng và khăn lông, Âu Dương Húc cùng Trần Đông trói chặt bốn người lại, hơn nữa còn lấy khăn lông nhét vào miệng của họ.
"Chị dâu! Lão đại sẽ không, sẽ không tỉnh lại à?" Vẻ mặt Vương Quân uể oải, nhìn Âu Dương Húc nói.
"Đánh rắm, anh ấy nhất định sẽ tỉnh lại." Âu Dương Húc lớn tiếng phản bác, tát cho Vương Quân một cái.
Nhìn thấy đôi mắt đang đỏ lên của Âu Dương Húc, Vương Quân cắn chặt răng. Hắn biết, người này so với hắn càng sốt ruột hơn, càng để ý lão đại hơn.
"Đúng đó, bọn họ nhất định sẽ tỉnh lại!" Chu Hiểu Huy gật đầu nói.
"Đúng vậy, đúng vậy!" Những binh sĩ khác cũng tin tưởng họ sẽ tỉnh lại.
"Mọi người nghe đây, đem toàn bộ tất cả ngọc thạch tập trung lại đặt ở bên người bốn người, chỉ cần chưa tới 12 giờ, bọn họ vẫn có cơ hội tỉnh lại." Âu Dương Húc lên tiếng cho mọi người một viên an thần.
"Vâng, chị dâu!" Mọi người gật đầu, lập tức đi khuân vác ngọc thạch, khiêng bốn người còn chưa tỉnh lại là Ngô Hạo Thiên, Lý Dũng, Trương Phụng Thiên và Lưu Chí Siêu song song nằm chung với nhau, sau đó đem tất cả ngọc thạch dọn hết lại đây, vây quanh kín kẽ bên người bọn họ.
Thời gian từng phút từng giây trôi qua. Mọi người đều tập trung ở một chỗ, lẳng lặng bảo hộ bốn người.
9 giờ 35 phút, Lý Dũng đột nhiên mở mắt. "Ô ô..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-nghich-tap-phao-hoi/1483859/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.