Từ sau bữa cơm bái sư, Âu Dương Húc phát hiện Ngô Hạo Thiên dạy càng nhiệt tình. Mỗi tối huấn luyện hai tiếng giúp Âu Dương Húc được lợi rất nhiều.
Lại qua một tuần, Âu Dương Húc phải về nhà cuối tuần, Ngô Hạo Thiên ngăn cậu lại. "Tôi có thể đi nhờ xe cậu được không?"
Âu Dương Húc nghe vậy chớp chớp mắt. "Ui, xăng có giá lắm à nha!"
"Hừ, nhóc thúi, cậu đừng có nhỏ mọn như vậy được không? Tôi có việc gấp!"
"Xí, nhờ người ta mà còn làm mình làm mẩy!" Âu Dương Húc bĩu môi nói.
"Được rồi, đừng lề mề nữa. Mau lái xe đi!"
Âu Dương Húc trợn mắt nhìn người mở cửa xe của mình ngồi lên ghế phụ một cách liền mạch lưu loát, anh tên này thật đúng là thổ phỉ, còn chưa cho anh lên đâu mà anh đã dám lên xe rồi?
"Đi đâu vậy?" Âu Dương Húc lười biếng hỏi.
"Đi bệnh viện trung tâm thành phố."
Âu Dương Húc nghe vậy thì hơi ngạc nhiên. "Anh, Anh không khỏe chỗ nào à?"
"Không, không có gì, ngày mai có thể Trần lão tướng quân sẽ được hai chị em Sở Hàn cùng Sở Nguyệt đưa về Cảnh Thành an dưỡng. Tôi muốn đi thăm ông một lần!"
"OK!" Âu Dương Húc nghe vậy gật đầu, nói vậy Sở Hàn phải đi rồi sao? Dù sao thám tử nói Hoàng Y Y vẫn luôn đi làm ở bệnh viện nhỏ kia, không có tới bệnh viện trung tâm thành phố. Xem ra bây giờ nữ chủ ác ôn đó đã lỡ mất dịp tốt gặp gỡ Sở Hàn rồi chăng?
Nửa giờ đi xe thật nhanh, xe Âu Dương Húc đã ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-nghich-tap-phao-hoi/1483839/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.