Ngày kế, Âu Dương Húc đi khu vật liệu xây dựng mua xi măng, gạch và cát. Tự mình cậu xắn tay áo ở gara bắt đầu xây bệ bếp.
Sau khi mạt thế đến, mùa đông sẽ kéo dài rất lâu. Vì vậy Âu Dương Húc dự định xây hai bệ bếp mà người nông thôn hay dùng, lại để lên bếp hai cái nồi to dùng để nấu cho 12 người ăn. Đến lúc đó có thể lấy ra vừa có thể nấu cơm vừa có thể sưởi ấm, một công hai việc.
Đứng ở trong sân huấn luyện, nhìn các đội viên đang chạy bộ, Ngô Hạo Thiên thừ người ra, tổng cảm thấy hôm nay giống như thiếu thiếu cái gì.
"Lão đại, mấy ngày nay anh đem tên nhóc đánh không nhẹ nha. Anh nói cậu ta có thể không trở lại luôn không?" Vương Quân vui sướng khi người gặp họa hỏi Ngô Hạo Thiên bên cạnh.
"Sao có thể?" Ngô Hạo Thiên mờ mịt nhìn trên sân huấn luyện đã không còn bóng dáng nhỏ nhỏ xinh xinh kia nữa, anh cũng không biết trong lòng là cảm giác gì.
Ở đây cũng không phải bệnh viện Võ Cảnh. Có lẽ có một ngày cậu thật sự sẽ đi, thật sự sẽ không bao giờ trở về nữa!
Nghĩ đến việc sẽ không được nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn đó nữa, Ngô Hạo Thiên đột nhiên cảm thấy trong lòng không rõ trống rỗng.
"Lão đại, thật ra tôi cảm thấy con người Âu Dương quân y cũng không tệ lắm. Nếu không thì chúng ta đối tốt với cậu ta chút đi, như vậy cậu ta sẽ không vì mệt mà chạy mất." Lưu Chí Siêu nói.
"Tôi đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-nghich-tap-phao-hoi/1483835/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.